CHÚA ĐẢO TALUA - Trang 8

chưa khui, Walker lại ngó, rồi quay lại nhìn cười một cách thô lỗ hỏi
Mackintosh:

- Chở những cái bậy bạ này tới đây làm quái gì vậy hả?
Mackintosh đỏ mặt tía tai lên:
- Tôi tiếc rằng ông cho những cái đó là bậy bạ. Sách để đọc.
- Khi hay tin thằng nhỏ chở cả một đống sách vở tới, tôi hi vọng có được

vài cuốn đáng cho tôi đọc. Có truyện trinh thám đấy không?

- Tôi không đọc loại truyện đó.
- Vậy thì chú em điên rồi.
- Ông nghĩ sao thì nghĩ.
Cứ mỗi chuyến tàu Walker lại nhận được một xấp nhật báo ở Tân Tây

Lan, tạp chí ở Mĩ, và lão bực mình lắm khi thấy Mackintosh tỏ vẻ khinh khi
thứ văn chương đọc xong rồi thì liệng đi đó. Lão chịu không nổi những tác
giả mà chàng thích và cho rằng chàng đọc những cuốn như Decline and
Fall

[5]

của Gibben, Anatomy of Melanchelo

[6]

của Burton chỉ để làm ra vẻ ta

đây mà thôi, và vốn không chịu tập giữ miệng lão nói thẳng ra như vậy với
Mackintosh. Lần lần chàng thấy bản chất của lão: bề ngoài thì vui vẻ ồn ào
mà trong thì xảo quyệt một cách đê tiện khả ố. Hay khoe khoang, thích áp
chế, vậy mà lạ lùng thay lão lại ngượng nghịu trước mặt những người
không thuộc hạng lão. Lão ngây thơ phán đoán người khác theo ngôn ngữ,
và ai không chửi thề, văng tục như lão thì lão ngờ vực liền. Buổi tối họ
thường đánh bài tay đôi với nhau, lão đánh thấp mà hễ ăn được ván nào là
tự khoe ầm ĩ lên, còn thua thì nổi quạu. Đôi khi vợ chồng một chủ đồn điền
hoặc thương gia trong miền lại đánh bài bridge. Và những lúc đó Walker để
lộ rõ chân tướng của lão ra. Bất chấp mọi người lão gọi bài bậy bạ, chỉ
muốn ăn người ta thôi, nói lớn tiếng một thôi một hồi, át lời người ta đi,
không cho người ta cãi, lão luôn luôn thu hồi con bài lại và làm bộ khúm
núm rên rỉ:

- Đừng ghi điểm đó ông ơi, tội nghiệp thân già mắt không thấy đường

này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.