pin. Nhưng lúc này nắng chếch một bên nên những cái bóng ở đúng
chỗ của chúng.
Nó lại rơi vào sự phỏng đoán mà nó vốn không quen. Nếu
gương mặt được chiếu sáng từ trên xuống khác với từ dưới lên thì…
khuôn mặt là cái gì? Còn những thứ khác thì sao?
Ralph sốt ruột đi tới đi lui. Phiền toái ở chỗ, làm sếp thì phải
suy nghĩ, phải sáng suốt. Khi cơ hội vụt đến, phải có ngay quyết
định. Muốn thế phải suy nghĩ, vì suy nghĩ là gì đấy đáng quý, đưa
tới kết quả…
Khổ nỗi, Ralph khẳng định trong khi đứng đối diện chỗ ngồi
dành cho sếp, mình không suy nghĩ nổi. Mình không được như
Piggy.
Chiều hôm nay, thêm một lần nữa Ralph phải xét lại tài cán của
nó. Piggy biết suy nghĩ. Nó có thể tính toán từng bước trong cái đầu
béo ị của nó, chỉ có điều Piggy không phải là sếp thôi. Piggy trông
cục mịch thật đấy, nhưng có đầu óc. Bây giờ Ralph rành rẽ về suy
nghĩ rồi, nên nó biết trân trọng suy nghĩ của người khác.
Mặt trời chiếu vào mắt nhắc nhở thời gian đang trôi, nên nó
cầm lấy chiếc tù và từ trên thân cây, săm soi nhìn. Không khí đã tẩy
bạc màu vàng và hồng, khiến vỏ ốc thành gần như trắng và trong
suốt. Ralph cảm thấy thiết tha sùng kính chiếc tù và này, dù chính
nó đã nhặt lên từ phá nước. Nó nhìn bãi họp và đưa tù và lên môi.
Bọn kia đang chờ sẵn nên đến ngay. Những đứa biết chuyện có
một con tàu chạy ngang đảo trong lúc đống lửa tắt ngấm cảm thấy e
ngại khi nghĩ đến cơn giận dữ của Ralph, còn những đứa khác – kể
cả lũ nhóc không biết đến chuyện này – thấy ấn tượng trước bầu
không khí nghiêm trang. Bãi họp nhanh chóng đầy người. Jack,
Simon, Maurice và phần lớn đám thợ săn ngồi bên phải Ralph; lũ