CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 113

Đột nhiên tôi cảm thấy một luống hơi lanh lan khắp cơ thể, ông ta gọi

Lâm là ”cậu Hai".

“Sumy phu nhân sẽ không tin cậu đâu.” Ông ta thét lên rồi bắt đầu thở

hổn hển.

Lâm khẽ cười. “Phu nhân có tin hay không không quan trọng, dù sao tôi

vẫn gọi bà ấy là mẹ, hơn nữa hiện giờ cũng chỉ có tôi gọi bà ấy là mẹ thôi.”

Anh ta đang nói gì vậy? Tôi nghe mà sởn hết gai ốc!

Bỗng nhiên, tôi thấy một vật màu trắng lóe lên, một con dao găm sáng

quắc thò ra khỏi bàn tay của người đàn ông và phi thẳng về phía Lâm, vậy
mà anh ta không hề động đậy. Mũi dao chạm vào ngực Lâm rồi dừng lại.
Tôi ngồi trên mái nhà, giật mình suýt chút nữa thì ngã xuống đất, may mà
có Ceda ôm chặt lấy, cả người cô bé cũng đang run rẩy.

Nhưng có lẽ là do đã kiệt sức nên người đàn ông không thể đâm con dao

vào người Lâm. Ông ta trừng mắt nhìn Lâm, hỏi: “Vậy cậu Hai có thể nói
cho tôi biết nguyên nhân không? Tại sao lại cứu cô gái đó? Tại sao lại phá
hỏng kế hoạch của phu nhân?”

Lâm cúi mặt xuống.

“Tại sao?” Người đàn ông đó lại gặng hỏi, có vẻ như rất khó tin. “Mất

bao nhiêu năm, khó khăn lắm cậu mới nhận được sự tín nhiệm của phu
nhân.”

Lâm vẫn không trả lời.

Vài giây sau, tôi nghe thấy một tiếng “keng”, con dao rơi xuống đất,

cánh tay của người đàn ông cũng thõng xuống. Ceda vội kéo tôi ra, nói:
“Ông ta nhìn thấy chúng ta rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.