CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 139

“Thì ra anh đã biết?” Tôi ngạc nhiên, vừa đi sang chỗ anh ta chỉ vừa hỏi:

“Vậy giờ làm thế nào đây?”

Lâm hỏi vu vơ: “Cái gì mà làm thế nào?” rồi ném cho tôi chiếc bàn chải,

tiếp: “Cô chải hết chỗ tuyết dính ở mông của Bạch NHi đi.”

Tôi càm bàn chải nhìn theo bóng dáng bận rộn của anh ta, sau cugf đã

hiểu ra. “Không cần bận tâm tới những tin đồn đó sao?”

Lâm nheo mắt nhìn tôi, chau mày, nói: “Chải đi chứ!” Thấy tôi cuối

cùng cũng bắt đầuvung vẩy chiếc bàn chải, anh ta mới chịu đi vào chuyện
chính. “Không kịp làm gì nưa đâu, dân làng Gama thượng và hạ đều biết
rồi.”

Nghe thế tôi vội dừng tau, kinh ngạc nói: “Không thể nào, chỗ này đâu

có Internet, sao tin đồn có thể lan nhanh đến vậy, chẳng lẽ là bọn dê truyền
tin sao?”

“Không phải, là tôi truyền tin.” Lâm đính chính.

Chiêc bàn chải rơi “bộp” xuống đất. Tôi nghe như sét đánh ngang tai,

ngay đến giọng nói cũng lộ rõ vẻ hoảng loạn : “Tại sao ?”

Anh ta đáp : “Trong lòng tôi đã có người khác rồi, tôi không muốn làm

cô ấy buồn.” Nói rồi, anh ta chuyển sang đứng cạnh tôi, cánh tay đang chải
lông ngựa vẫn đưa qua đưa lai một cách nhịp nhàng và đều đặn, thi thoảng
tôi còn nghe thấy cả tiếng khịt mũi đầy mãn nguyện của Bạch Nhi.

Lòng tôi bỗng nặng trĩu, anh ta nói anh đã thích người khác rồi. “Nếu

như anh đã thích người khác rồi thì càng không nên nói tôi và anh… toi và
anh…” Tôi cắn môi, aaos úng không nói nên lời.

“Cô cảm thấy cách này không tốt sao ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.