CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 190

váy chết tiệt này chẳng khác nào cái bao tải, ngay cả khi chân tay không bị
trói thì tôi cũng không thể nào chạy nhanh được.

Trước mắt tôi là một cái sân cực lớn và khu nhà chính đèn đuốc sáng

trưng, liên tục có người thò đầu ra nhìn, nhưng hoàn toàn im lặng. Vừa đặt
chân vào nhà, tôi liền thấy hai bên có nhiều người đầu đội mũ nỉ, ăn mặc
trang trọng đứng xếp hàng ngay ngắn, trông đen xì xì một đám, nhìn thoáng
qua ít nhất cũng phải tới năm chục người. Người đàn ông cao lớn đang
đứng tại vị trí chủ đạo ớ phía cuối đám đông chính là Hassan. Tôi kinh hãi,
chuyện gì thế này?

Bộ quần áo trên người Hassan còn mới tinh, dưới ánh đèn càng trở nên

vô cùng trang trọng, quý phái. Anh ta hết đưa mắt nhìn mặt tôi lại nhìn
xuống bộ quần áo quê mùa trên người tôi, đột nhiên im lặng. Tôi nghe thấy
tiếng Niz nuốt nước bọt ừng ực.

“Voan che mặt đâu?” Anh ta hỏi.

“Ở đây, bây giờ tôi sẽ đeo cho cô ấy, thưa đại nhân.” Có người lập tức

đưa tới một chiếc khăn voan trắng tinh có gắn hoa. Niz lập tức chùm lên
đầu tôi. Từ lúc xuống xe, tôi luôn trong tình trạng choáng váng, nhưng lúc
này bỗng tỉnh tá hẳn. Sực nhớ ông lão ở chợ từng nói đội khăn voan trùm
đầu có nghĩa là đồng ý xuất giá, tôi bèn ngoảnh đầu đi nhất định không chịu
đội.

Niz tức điên người nhưng trước mặt đám đông không thể có hành vi thô

lỗ. Nhân cơ hội này, tôi giãy giụa bỏ trốn, mấy tay vệ sĩ không nói không
rằng lập tức bước về phía cửa, chặn đường tháo chạy của tôi.

Theo truyền thống, voan trùm đầu phải do một người phụ nữ trong nhà

đội cho cô dây, đương nhiên truyền thuyết cũng nói là cô dâu phải cam tâm
tình nguyện đội khăn thì hôn lễ mới được coi là có hiệu lực, nhưng rõ ràng
không một ai trong cái nhà này có ý định tuân thủ quy tắc thứ hai cả. Cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.