CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 192

bị tôi cắn cho một phát, đau đến nỗi lông mày dựng ngược lên. Bà ta giơ tay
định tát tôi thì Hassan giận dữ quát: “Niz, dừng tay!”

Niz dừng tay, ngay cả tôi cũng bị tiếng quát đó làm cho đứng tim. Ông

lão mới đến lên tiếng: “Tốt lắm, bây giờ ai có thể nói cho nói cho ta biết
chuyện gì đang xảy ra không?”

Một hộ vệ lắp bắp nói: “Lão gia…Hôm nay, đại nhân…kết hôn.”

“Nếu là kết hôn, ta nghĩ cần tìm hiểu xem tại sao không có ai báo trước

cho ta biết.” Ông lão châm rãi nói: “Còn nữa, cô gái này là người ở đâu?
Hình như cô ta không hề muốn kết hôn.”

Niz chen ngang: “Cô gái này rất muốn kết hôn ạ. Lão gia, cô ta đã đeo

khăn trùm đầu rồi.”

Người được gọi là lão gia hừ lạnh một tiếng, hỏi lại: “Vậy sao?”

Nghe tới đây tôi đã hiểu ra phần nào, ông cụ này hình như không hay

biết gì chuyện Hassan muốn cưới tôi, hơn nữa mối quan hệ giữa hai người
họ không mấy hoà thuận, mấy chục người trong phòng này đều nghe lệnh
của Hassan nhưng dường như cũng không dám đắc tội với ông cụ. Ông cụ
này không hiểu từ đâu chạy tới phá đám, thật là tốt quá! Tôi thầm reo lên
vui mừng, bây giờ mà có thêm màn thà chết cự tuyệt nữa thì càng tuyệt vời.
Nói tóm lại là làm ầm lên để không thể tổ chức đám cưới được nữa là tốt
nhất.

Hassan nãy giờ im lặng, lúc này mới cất giọng trầm trầm: “Cha, con sẽ

giải thích với cha sau.”

Niz ấp a ấp úng như thể muốn nói điều gì đó, nhưng sau khi liếc nhìn

Hassan, cuối cùng bà ta lại không nói gì cả. Những người còn lại trong
phòng cũng đưa mắt nhìn nhau, đều biết thân biết phận giữ im lặng. Hassan
ra hiệu cho Niz dẫn tôi xuống dưới trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.