CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 246

“Có phải vì người phụ nữ tên là Laila không? Người phụ nữ này…” Tôi

mạnh dạn nói ra băn khoăn của mình. Đúng lúc này, chiếc xe xóc nảy lên,
sau đó thì không ngừng nảy lên nảy xuống như một con thỏ bị giật. Tôi vội
vã túm chặt lấy tay nắm giảm xóc.

“Lòng sông, bám chặt vào!” Lâm nói.

Lòng sông, sao tự nhiên lại lái xe xuống lòng sông? Tôi muốn gào lên

nhưng người cứ nghiêng ngả tới mức lục phủ ngũ tạng cũng lộn tung hết cả,
không thể nào mở miệng ra được.

Khó khăn lắm mới ra khỏi lòng sông, vài phút sau, Lâm hỏi một câu khó

hiểu: “Hình như cô rất quan tâm tới Hassan?”

Tôi làu bàu: “Lâm, lần này gặp nhau, anh rất kì quái đấy.”

Lâm quay đầu đi, phản bác: “Cái gì mà rất kì quái…”

Còn chưa nói hết câu, một con ngựa lớn đột nhiên xuất hiện giữa màn

đêm. Nó tung vó ngựa lên cao như thể bị người ta thụi cú đấm bốc từ dưới
lên, đá trúng cửa kính bên phía tôi ngồi.

Tiếng kim loại va vào kính vang lên loảng xoảng, cửa xe vỡ nham nhở,

đầu xe bị đá lệch sang một bên, giữa những tiếng loảng xoảng, chiếc xe đổ
kềnh trên mặt đất đầy băng tuyết trơn trượt.

Theo quán tính, tôi ngã ra khỏi xe, rơi xuống nền tuyết rồi lăn lông lốc

vài vòng, cũng may mặc quần áo dày nên người ngợm không sao cả. Một
người nhảy xuống khỏi lưng ngựa, bước tới, xách cổ tôi lên chẳng khác nào
diều hâu bắt gà con.

Tôi sợ hãi hét lên: “Kangkun?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.