CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 279

cũng vội vàng cởi bộ Sari trên người cô gái đang ngất xỉu ra, sau đó đá cô ta
vào gầm giường rồi đưa tay cởi cúc áo của mình.

Lâm đã y lời cởi áo ra, lúc này đang nằm trên giường, nhìn tôi không

chớp mắt.

“Nhắm mắt lại!” Tôi khẽ nói.

Anh nhắm mắt lại, nhưng miệng thì lại hỏi: “Ừ, sau đó thì sao?”

Tôi không dám nhìn anh, nghiến răng nghiến lợi cởi áo ra, đá tất cả vào

trong gầm giường, sau đó nhào lên giường trong tư thế của một con sói đói
vồ mồi. Cơ hồ lúc tôi nhảy lên người anh cũng là lúc cánh cửa bị đẩy ra.

Tôi nghe thấy tiếng đám hộ vệ nuốt nước bọt, lại nghe thấy đầu bên kia,

đầu bên này hành lang đủ mọi âm thanh hỗn loạn: tiếng thét của kĩ nữ, tiếng
quát tháo tức giận của khách làng chơi, thậm chí còn có cả tiếng đánh nhau.
Một cơn gió lạnh thổi tới, hất tung bộ Sari, thổi tung mái tóc ngắn ngủn,
thổi tới mức cơ thể tôi trở nên cứng đờ…

Cửa mở ra rồi khép lại, cuối cùng, tiếng bước chân của đám hộ vệ xa

dần. Nhưng cho tới lúc xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, tôi vẫn không thể
thả lỏng người, toàn thân nổi da gà. Nói thật, chỉ cần đám hộ vệ bước thêm
hai bước nữa và kéo chăn ra hoặc thò đầu nhìn vào thì tôi chắc chắn xong
đời. Tôi đã đánh cược, đa sô đàn ông sẽ tha cho một người đàn ông khác
trong giây phút thăng hoa… Xem ra tôi đã thắng cược rồi.

Bốn bề dần trở nên tĩnh lặng, sự căng thẳng dần bay đi, tôi phát hiện

chân mình đang không ngừng co giật, không biết vì lạnh hay vì sợ. Nhưng
khi cúi đầu xuống, ánh mắt tôi vô tình chạm vào cái bụng phẳng lì mà chân
mình đang đè lên.

Tôi bất giác run rẩy, suýt chút nữa thì ngã xuống đất. Lâm giơ tay đỡ lấy

eo tôi. Không biết anh đã mở mắt ra từ lúc nào, trong ánh đèn đỏ mờ ảo là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.