CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 281

Lâm gần như đã mất trí, không thèm để ý tôi nói gì, bàn tay nóng hổi

của anh du ngoạn khắp nơi. “Lạp Nhi, Lạp Nhi.” Anh thì thầm.

Cả người tôi nóng như rang, thoáng chút do dự, rồi tôi đưa tay ra, nhẹ

nhàng ôm lấy anh. Anh chớp mắt ngẩng đầu, nhìn tôi chăm chú. Đầu óc đã
hoàn toàn trống rỗng, tôi không dám nhìn anh, chỉ thẽ thọt một tiếng:
“Vâng.”

Lâm khẽ gầm lên một tiếng rồi lại đè xuống. Tôi run rẩy nhắm mắt lại,

để mặc anh muốn làm gì thì làm…

Bỗng nhiên có tiếng rên rỉ dưới gầm giường, là cô kĩ nữ đó, hình như cô

ta sắp tỉnh rồi. Lâm vẫn còn trong lúc cảm xúc dâng trào, không muốn dừng
lại. Dục vọng một khi được đánh thức, quả nhiên tứ mã nan truy.

Khó khăn lắm tôi mới lấy lại được sự tỉnh táo, vội nói: “Ngoan nào, hiện

giờ không được rồi.” Lâm ngước nhìn tôi bằng đôi mắt mơ màng, dưới ánh
đèn đỏ mờ tối, khuôn mặt anh trở nên vô cùng quyến rũ. “Chúng ta đang…
chạy trốn mà.” Tôi lại cố lên tiếng.

Rất lâu sau đó, lâu tới mức mọi chuyện đã sẵn sang, chỉ thiếu gió đông

thổi, vẫn là Lâm nghiến răng co người lại, còn tôi thì… không chịu.

Giữa hơi thở hỗn loạn, anh nói: “Buông tay ra!”

Tôi buông tay. Nhưng anh không đi, chỉ cúi xuống nhìn tôi, trong mắt là

sự lưu luyến chỉ tiếc không thể đưa tôi hòa vào máu thịt của mình. Tôi khẽ
ngước nhìn bờ môi của anh. Sau đó, anh nhắm mắt lại, cúi xuống hôn tôi, lả
lướt theo vành môi. Hôn xong, anh định rời đi, nhưng mới bước xuống
được nửa giường đã quay lại nhìn tôi, một lần nữa cúi xuống hôn khẽ. Cứ
như vậy không biết bao nhiêu lần, đến khi chúng tôi đứng dậy và mặc quần
áo vào thì đã là rất lâu sau đó rồi. Vừa quay ra đã nhìn thấy cô kĩ nữ kia tỉnh
dậy, đang co quắp trên nền đất, miệng há hốc, nhìn chúng tôi chằm chằm.
Mặt tôi đỏ bừng lên, tiện tay lấy cái áo Sari bịt miệng cô ta rồi trói lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.