CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 483

công khai và thân thiện với từng tù nhân nữ.” Giọng nói của anh ta rất nhã
nhặn, mượt mà, mang âm sắc tiếng Urdu cổ mà bây giờ rất ít người biết
đến. Vào giây phút nghe thấy giọng nói của anh ta, tôi choáng váng đến
mức gần như khuỵu xuống.

Darla do dự nói: “Tôi đã bảo người chuẩn bị trà và điểm tâm rồi, việc

này…” Nói rồi, anh ta liếc nhìn Ahmed, chưa có nhà cầm quyền nào ở
Pakistan đề nghị thăm buồng giam nữ cả vì nó rất không phù hợp với quan
điểm của đạo Hồi. Mặt Ahmed sa sầm nhưng ông ta vẫn cứ khẽ gật đầu vẻ
nhã nhặn.

Những đốt ngón tay nắm chặt song sắt của tôi trở nên trắng toát.

“Sao bọn họ vẫn chưa đi nhỉ?” Wata sốt ruột hỏi. Bình thường, khách

đến chỉ thăm hỏi qua loa rồi đi, nhưng đoàn người này thì cứ đứng lì ở đây,
không hề có ý định trở ra. Thời gian chầm chậm trôi đi, tiếng ồn ào bắt đầu
vang lên từ những buồng giam xung quanh.

“Hình như bọn họ đang tranh luận.” Wata vừa bám vào chấn song, cổ

rướn người nhìn về phía buồng giam bên cạnh, vừa nói. Lập tức, những tù
nhân khác trong phòng cũng bắt chước anh ta. Vì thấp bé nên tôi bị đẩy về
một góc buồng giam, trên đầu là vô số cánh tay của các tù nhân khác. Tình
hình bắt đầu trở nên lộn xộn.

Người thanh niên vừa mới nói chuyện với Darla đột nhiên quay người

lại, liếc ánh mắt sắc như da qua đám tù nhân đang náo loạn phía sau song
sắt. Bắt gặp ánh mắt đó, đám tù nhân lập tức im thin thít.

Tôi bàng hoàng khi nhìn thấy đôi mắt đó. Trong đôi mắt ấy, tôi đã từng

nhìn thấy bầu trời sao lấp lánh, từng nhìn thấy nụ cười dí dỏm và mãn
nguyện, từng nhìn thấy gương mặt rạng rỡ, hạnh phúc của một cô gái.
Nhưng hôm nay, ánh mắt đó lại toát ra vẻ lạnh lùng và u ám, nổi bật trên
gương mặt hốc hác, cau có. Người đàn ông mặc chiếc Shalwar kameez

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.