CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 497

trong tay, nói tiếp: “Con dao găm này, tôi nhớ là đã để ở trong phòng giám
ngục trưởng, sao nó lại chạy đến đây được nhỉ?”

Tôi ngẩng phắt đầu nhìn về phía giữa sân, thứ mà Darla đang vung vẩy

trong tay chính là con dao Skija của tôi. Mồ hôi vã ra lấm tấm trên trán,
chắc lúc nãy bị ngã nên tôi đã làm rơi mất con dao, sau đó cai ngục nhặt
được, đã đưa cho Darla. Tôi len lén liếc nhìn Wata, anh ta cũng đang nhìn
về phía này, bắt gặp ánh mắt của tôi, anh ta khẽ lắc đầu.

Một câu hỏi cũ lại bật ra khỏi đầu tôi: Con dao găm này vốn để trong

phòng giám ngục trưởng, Wata làm cách nào lấy được nó? Lúc chiều khi
chia tay, anh ta gọi tôi là Ngải Mễ Lạp, nếu tôi nhớ không nhầm thì từ khi
vào tù, tôi chưa từng nói tên Trung Quốc của mình cho ai biết. Ngoại trừ
những kẻ hãm hại tôi, đâu còn ai biết tôi là Ngải Mễ Lạp. Wata, rốt cuộc
anh ta là ai?

Vài tù nhân lặng lẽ hướng ánh mắt về phía tôi, Darla lại vung vẩy con

dao Skija trong tay, dịu giọng nói với J béo: “À, vẫn không chịu nói phải
không?” Sau đó, ánh mắt của anh ta chuyển sang K đang rì rầm cầu nguyện.
Thấy Darla quay sang, tiếng cầu nguyện càng to hơn.

“Ái chà, các người đều không chịu nói, vậy phải làm sao đây?” Dứt lời,

anh ta giơ tay ra lệnh: “Cứ hai mươi người thành một nhóm, bắt đầu từ
buồng giam của J béo.”

Đám cai ngục rẽ đám đông, đi về phía các tù nhân cùng phòng với J béo.

J béo ngẩng đầu lên nhìn với vẻ bất lực, vài giây sau, hai mươi tù nhân bị
dẫn ra, bắt đứng thành một vòng tròn và quỳ xuống. Ngay sau đó, đám cai
ngục bắt đầu dùng dùi cui đánh vào người họ, tiếng kêu la thảm thiết vang
lên khắp sân trại. Chẳng mấy chốc, máu đã chảy ướt cả một mảng sân. Giữa
những tiếng kêu lam Darla cất giọng lạnh lùng, nghe mà sở gai ốc: “Bây
giờ các người chịu nói chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.