CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 522

huỷ hoạt gương mặt của tôi mà còn đạp đổ tất cả hi vọng vào cuộc sống tốt
đẹp trong tương lai của tôi nữa. Không, tôi sẽ không về nước, tôi phải báo
thù! Tôi phải để cô ta biết thế nào là thân tàn ma dại, thế nào là sống không
bằng chết.

Tôi không để ý Hassan đã nói những gì, mãi đến khi anh ta vỗ nhẹ vào

vai tôi, tôi mới giật mình ngẩng lên.

“Lại nghĩ gì vậy?” Anh ta hỏi.

“Tôi muốn gọi điện thoại cho mẹ.”

“Tất cả điện thoại quốc tế ở Peshawar đều bị ngắt rồi. Phải đến doanh

trại mới gọi được điện thoại vệ tinh, em cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, rồi ta sẽ dẫn
em đi.”

Doanh trại mà anh ta nói chắc là doanh trại của quân Muja. Tôi gật đầu,

lại hỏi: “Con dao Skija đâu?”

“Trong ngăn kéo tủ đầu giường của em.”

“Khổng tước lam tím thì sao?”

“Ở trong chiếc hộp cạnh Skija.”

“Hassan!”

“Sao?”

“Anh có thể dạy tôi các chiêu thức sử dụng dao găm khác không?”

Đôi mắt nhỏ và dài của anh ta nheo lại đầy vẻ dò xét: “Cái gì?”

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, lấy hết dũng khí, nói: “Ngoài dùng

dao găm, tôi còn muốn học cưỡi ngựa và bắn súng. Tôi biết anh là sĩ quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.