CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 550

nhưng hai người Rajput mới đến đột nhiên quay người lại, nhìn chằm chằm
vào chúng tôi, một người còn giơ hai ngón tay chỉ vào tôi và anh chàng đó.
Ánh mắt của Lâm cũng theo đó nhìn về phía tôi, tôi quay đầu đi chỗ khác.

“Chết tiệt…” Anh chàng môi giới nghiến răng, đáp lại bằng nụ cười

rạng rỡ, cho tới khi hai người Rajput đó quay đi.

“Ban nãy, anh nói họ là nhân vật nguy hiểm ư?” Tôi lại hỏi.

“Ừm, người tóc bạc đó là cậu Hai nhà họ Ngô, chính là người cầm đầu

bọn họ.”

“Họ nguy hiểm lắm sao?”

Anh ta liếc mắt nhìn tôi, tôi đẩytờ một trăm Rupi qua, anh ta nhanh nhẹn

thu tiền, sau đó nói tiếp: “Tôi nghe nói mấy năm trước bọn họ đã từng cạnh
tranh với một băng đảng khác là Sarver, nhằm giành quyền kiểm soát việc
buôn bán vũ khí. Sarver ỷ có nhiều tiền, đánh tiếng với tất cả các đầu não ở
Peshawar là không được nhập hành của cậu Hai. Vì việc này, cậu Hai,
người mà ai cũng gọi là Lâm, đã lái một chiếc xe tải từ London tới
Peshawar, không dừng lại ở chợ đen mà đi thẳng tới biên giới chỗ đèo
Khyber, dừng lại ở vùng đất giao tranh giữa hai phe phiến quân để chào bán
vũ khí. Nào là đạn dược, thuốc nổ, súng giả cả chắc chắn phải đắt hơn ở
chợ đen rất nhiều, nhưng đều là hàng tốt, bách phát bách trúng, không
những vậy, mỗi khách hàng còn được tặng một chiếc quần bông.”

“Quần bông?” Tôi cứ ngỡ mình nghe nhầm.

“Phải, quần bông! Không biết là quân phục dùng mặc trên núi cao của

quân đội nước nào, chất lượng vô cùng tốt, còn kèm theo cả một chiếc áo
lót giữ nhiệt. Cậu Hai này đúng là thiên tài, anh ta biết những binh sĩ của
quân du kích các bộ lạc cần cái gì, nên đã vượt qua châu Âu, đi qua Trung
Quốc, Trung Á, mười mấy quốc gia, ngàn dặm xa xôi để đưa một xe tải vũ
khí quan trọng tới biên giới Pakistan và Afghanistan, “thùng thuốc nổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.