CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 615

Tôi không biết “mụ phù thuỷ” là ai, chỉ thấy Laila đột nhiên hai mắt

sáng bừng, cất tiếng gọi: “Sumy phu nhân, con ở đây!”

Wata nghe thấy Laila kêu lên, tức giận vung tay định đánh. Tôi vội kéo

anh ta đi nhưng không kịp nữa.

Khói bụi tan dần, trong lò rèn chật chội bỗng chốc có tới gần chục người

chen chúc, một người phụ nữ đeo khăn voan đen tập tễnh đi vào. Bà ta tuy
không còn trẻ trung lắm nhưng nhan sắc thì vẫn xinh đẹp hơn người.

Lúc nhìn thấy bà ta, tôi thầm thở dài, không cần Laila gọi lần nữa tôi

cũng biết bà ta là ai. Chính là Sumy, người phụ nữ đjep nhất vùng Trung Á,
ngay cả Laila vẫn kém xa bà ta.

Sumy quét mắt nhìn từng người trong nhà, khi thấy tôi, bà ta hơi khựng

lại. Trong khoảnh khắc đó, tôi chỉ cảm thấy đôi mắt đen láy của bà ta như
rực sáng. Laila đứng bên cạnh tôi gọi nhưng Sumy không để ý đến cô ta,
đôi mắt tuyệt đẹp chỉ nhần chằm chằm vào tôi, đôi môi mỏng khẽ mấp máy:
“Lúc đó lẽ ra không nên thả cô đi.”

Tất cả những người tỏng phòng, bao gồm cả Laila, đều sửng sốt, chỉ có

tôi hiểu bà ta đang nói đến chuyện năm đó gặp tôi trong kĩ viện Changga.
Tôi không nói gì, nhưng Wata lại mỉa mai một câu: “Những việc lẽ ra
không nên làm thì đừng nói nữa.”

Sumy vờ như không nghe thấy, chỉ nói: “Thật không ngờ cô lại táo bạo

như vậy, bảy tháng ở trong nhà tù Peshawar, không chỉ bảo toàn tính mạng
mà còn giết chết cả Hutu.”

Tôi sững sờ, hỏi: “Bà biết Hutu?”

“Đương nhiên là ta biết.” Bà ta chậm rãi nói: “Ta còn biết cô hợp sức

với một cô gái tên là Jiahan để giết Hutu, nhưng cô gái đó không may mắn
như cô nên đã chết vào hôm đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.