CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 623

lực tối nay như thế nào?” Sumy nói.

Wata tức giận mắng một câu: “Liên quan quái gì đến bà!”

Tối nay anh ta thực sự vô cùng nóng nảy.

Đám hộ vệ theo lệnh của Hassan, đưa thẳng tôi đến trại tị nạn ở ngoại ô

Peshawar, cũng chính là tổng bộ của quân Muja trong lãnh thổ Pakistan.

Doanh trại nằm ở ngoại ô Peshawar, trên một vùng đất bằng phẳng

thuộc thung lũng Swat, hai bên là các dãy núi dựng đứng mà phải vượt qua
mới tới được. Lần đầu tiên nhìn thấy trại tị nạn, tôi có cảm giác đây là một
thị trấn thu nhỏ được dựng bởi hàng loạt lều bạt trải dài mênh mông, trong
đó phần lớn là để ở, cũng có không ít những cửa hàng bán nhu yếu phẩm,
quán trà, cửa hàng đồ kim loại…thậm chí còn có cả trạm y tế.

Doanh trại này được dựng cũng đã lâu, sau đó lại nhận được viện trợ của

các bên nên tương đối kiên cố, vững chắc, cạnh những căn lều đơn sơ nối
liền nhau là căn cứ quân sự, thao trường và kho súng đạn, tất cả đều rất là
ngay ngắn, chỉnh tề.

Khi chúng tôi tới nơi đã là lúc bình minh, cả doanh trại vừa tỉnh giấc,

phụ nữ gánh nước, trẻ con nô đùa, còn có cả những người đàn ông dắt mất
con dê đang nhớn nhác gọi nhau. Thấy chúng tôi đi qua, ai cùng dừng lại,
mỉm cười chào hỏi, nụ cười trong ánh nắng sớm mai vô cùng rạng rỡ. Như
cách ăn mặc, tôi thấy đa phần là người Pashtun nhưng cũng có cả người
Tajik, Kazakh và Uzbek…

Những nơi tầm mắt chạm tới đều có vẻ vô cùng yên bình, ngay cả những

bóng người đeo súng ống chốc chốc xuất hiện cũng trở nên hiền hoà hơn.
Hộ vệ dẫn tôi đến một căn phòng vuông vắn giữua một dãy lều nối liền
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.