CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 640

Tôi đáp gọn lỏn: “Cho tiện.” Khi đánh nhau, chạy trốn… mặc quần dài

sẽ đỡ vướng víu hơn.

Anh ta không nói gì nữa, chỉ trầm ngâm nhìn tôi, tới mức tôi thấy sởn

hết gai ốc, lát sau mới nói: “Mễ Lạp, hứa với ta một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Tối nay không được đánh nhau.”

“Hả…”

Tôi không hề muốn đánh nhau, cũng biết buổi tối hôm nay rất quan

trọng đối với Hassan, nhưng điều đó thực sự rất khó nói trước.

“Làm sao để kiềm chế được mình, giữ bình tĩnh khi đối diện với kẻ

thù?” Tôi hỏi Hassan.

“Tự nhủ rằng việc nhỏ không nhịn sẽ hỏng việc lớn. Hoặc là không hành

động, nếu đã hành động thì phải dồn kẻ đó vào chỗ chết, vĩnh viễn không
có cơ hội vùng lên. Khi chưa chắc chắn, hãy kiềm chế bản thân.”

Tôi đã làm đúng như những gì anh ta nói, thế nên cho đến giờ, tôi vẫn

bỏ ngoài tai tất cả những lời lẽ châm chọc, lặng lẽ cùng mọi người bước vào
vườn hoa. Mới đi được vài bước, tôi đã bị choáng ngợp bởi phong cảnh nơi
đây. Đầu xuân, Peshawar vẫn còn lạnh giá, nhưng trong dinh thự, dưới tán
cây dâu tằm rợp trời, đâu đâu cũng ngập tràn hoa nở thơm ngát. Nghe nói
cả dinh thự được chia thành bảy khu, nơi chúng tôi đang đứng chỉ là một
trong bảy khu đó, cũng là khu lâu đời nhất, nơi có đài phun nước lóng lánh,
mặt nước phản chiếu hàng hiêm màu lam theo phong cách Mosaic của khu
dinh thự.

Trong vườn hoa có rất nhiều khách khứa đang nói chuyện, trong đó có

không ít khách nữ, đa phần đều mặc lễ phục dạ hội kiểu Tây. Tiệc rượu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.