CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 665

Dela bật dậy chạy ra mở cửa, ngó nghiêng một hồi rồi nói: “Anh Lâm,

hay là anh bế Tiểu Ngải trốn ra sau núi đi!”

“Không kịp nữa rồi. Cậu mau đổi miếng vải đen treo ở hiên nhà thành

miếng vải đỏ đi.” Theo phong tục của một số ngôi làng, treo tấm vải đỏ
trước cửa có nghĩa là trong nhà có phụ nữ đến kì kinh nguyệt hoặc sắp sinh
con, dân làng, nhất là nam giới, sẽ tránh đến gần ngôi nhà.

Nhân lúc Dela đi thay miếng vải, Lâm nhanh chóng quấn một mảnh vải

che kín đầu, mặt và tóc của mình, đồng thời lấy một cái gối nhét vào bụng
tôi. Khi những ngón tay của anh chạm vào người tôi, tôi bất giấc nhớ lại
cảnh chạy trốn trong kĩ viện Changga năm nào, mặt mũi đột nhiên nóng
bừng. Thấy tôi lung túng, chắc Lâm nghĩ rằng tôi lại thấy khó chịu, định hỏi
thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng phụ nữ nói: “Nhà này có phụ nữ sắp sinh,
chỉ có một mình tôi được vào lục soát.” Một người khác lập tức đáp lời:
“Được, chúng tôi ở bên ngoài chờ bà.”

Người phụ nữ đó chính là Niz! Tôi lo lắng nhìn chằm chằm về phía cửa.

Dela đứng canh cửa, cất giọng vẻ áy náy: “Chị gái tôi sắp sinh rồi, thực sự
không tiện để các vị đại nhân vào lục soát.”

Ngay sau đó, cánh cửa bị đẩy ra, ánh nắng chói lòa bên ngoài chiếu vào,

cùng với nó là bóng hình đồ sộ của Niz. Sau khi vào phòng, bà ta đi thẳng
đến chỗ tôi, dùng dao găm nâng chăn lên để mặt tôi lộ ra ngoài. Tôi nín thở,
chờ đợi tiếng kinh hãi của bà ta, mặc dì đoán chắc bà ta không nhận ra tôi
nhưng những người lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt hiên nay của tôi
thường không khỏi rùng mình.

Tuy nhiên, Niz chỉ bịt miệng, nhăn nhó hỏi Lâm: “Mùi gì vậy?”

Vì giãy giụa quá mạnh nên những chỗ bị trói trên người tôi đều bị da

trầy xước hết, tuy ngày nào Lâm cũng lau người cho tôi nhưng mùi máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.