CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 669

anh Lâm rất ít khi tới đây. Cho đến lần này, anh ấy nói cô bị bệnh và cần
tĩnh dưỡng.”

Tôi không quan tâm đến những lời kể lể ơn nghĩa của cô gái, chỉ nóng

lòng muốn biết Lâm xuất hiện ở thông Gama khi nào. “Anh ấy đến giúp
mọi người chuyển đi vào lúc nào?”

Cô gái ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp: “Sáng sớm ngày thứ ba sau khi thôn

bị thiêu rụi.”

Nói như vậy, anh gần như ngay lập tức biết tin thôn Gama gặp nạn, tôi

thầm nhủ, lại hỏi: “Cô có biết kẻ nào đã đốt làng không?... Có phải là Liên
minh Phương Bắc không?”

Cô gái kinh ngạc nhìn tôi, nói: “Không phải, đám lính đó trùm khăn kín

mặt, không biết là ai nhưng chắc chắn không phải là Liên minh Phương
Bắc.”

“Tại sao cô biết là không phải?”

“Người nhà tôi nói như vậy.” Giọng nói của cô ta nhỏ dần và có vẻ mơ

hồ, hình như không muốn nhắc đến chuyện này nữa.

Nhưng tôi vẫn gắng hỏi: “Cụ thể người nhà cô nói những gì?”

“Nói những người đó không phải là Liên minh Phương Bắc.” Cô gái có

vẻ mất tự nhiên nhưng vẫn nhẫn nại giải thích. “Bọn họ mặc Shalwar
kameez màu đen, đầu quấn khăn, trên mu bàn tay có xăm hình đầu chim
ưng, trông giống quân du kích thổ phỉ hơn. Nhưng chúng tôi cũng không
chắc chắn lắm, vì từ đầu năm ngoái, có rất nhiều quân đội tập trung ở bên
kia thung lũng. Họ muốn vượt qua dãy Karakoram và thôn Gama là nơi duy
nhất có thể tìm thấy thức ăn trong phạm vi mấy chục dặm. Haizz… Trưởng
thôn nói việc này sớm muộn sẽ xảy ra nhưng không ngờ bọn chúng lại đốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.