CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 691

vậy mà có người dám cả gan bắt cô ấy đi. Nếu tôi bỏ qua cho anh ta, thử hỏi
danh dự của gia tộc Hardel có còn không?” Dứt lời, anh ta kéo sát tôi vào
lòng, tôi cũng ngẩng đầu nhìn anh ta và mỉm cười cám ơn.

Dân làng bối rối quay sang nhìn Wughi và Dela, chờ đợi quyết định của

họ. Wughi nhíu mày, trầm ngâm không nói, còn Dela thì nóng nảy hét lên:
“Dù sao chúng tôi cũng không để anh Lâm đi cùng các người.”

Hassan lạnh lùng đáp: “Cậu có thể thử. Nhưng hiện giờ tôi là người nắm

ưu thế.”

Đột nhiên, Lâm nói: “Dela, dừng lại đi. Tôi đồng ý đi cùng bọn họ.” Rồi

anh quay sang nói với Wughi: “Trưởng thôn, ông còn nhờ hôm đưa mọi
người từ thôn Gama đến đây, cháu đã nói gì không?” Wughi gật đầu. Lâm
nói tiếp: “Vậy hãy cố gắng làm theo những điều đó.” Nói rồi, anh đặt tay
lên ngực trái, khom lung cúi chào Wughi.

Wughi cũng khom lung đáp lễ. “Yên tâm, ta sẽ làm theo những gì cháu

nói, bảo vệ chu đáo thứ thuộc về cháu.”

Thấy tình hình đã dịu xuống, tôi quay người định đi thì Wughi gọi với

theo: “Tiểu Ngải, ta có câu này muốn nói với cháu.”

Tôi lập tức dừng bước, quay lại bảo: “Ông nói đi.”

“Ta không biết giữa cháu và đại nhân Hardel có thỏa thuận gì, cũng

không biết tại sao cháu lại đối xử với cậu Lâm như vậy, nhưng ta vẫn tôn
trọng sự lựa chọn của cháu… Cháu là một cô gái tốt, ta không nhìn nhầm
đâu, ta tin ở cháu.”

“Vâng, thưa trưởng thôn.” Tôi cảm động đáp lời, cố gắng để không bật

khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.