CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 75

Một triền núi chia cắt thôn Gama thành hai thôn thượng và hạ, xung

quanh không còn một thôn làng nào khác, để duy trì mối liên hệ tình cảm,
cũng chỉ là để chuẩn bị cho cuộc thi polo diễn ra hàng năm của cả khu lòng
chảo Broughton, mỗi tháng, hai thôn Gama thượng và hạ đều cử ra bốn kì
thủ để thi đấu. Cuộc thi đấu hôm nay chính là cuộc thi lớn nhất của tháng
này. Lúc này, trong sân đang có tám người cưỡi ngựa, trong tay mỗi người
đều cầm một cây gậy nhỏ và dài, tám con ngựa chạy quay chạy lại trên nền
sân đông cứng vì giá lạnh.

Ceda đã dẫn tôi chen tới bên cạnh cầu môn, vị trí có thể sánh ngang với

hàng ghế đầu trong các buổi biểu diễn ca nhạc, vì ở đây có thể bao quát cả
sân đấu.

“Không có thủ môn sao? Tất cả cứ thế tiến lên à?” Tôi tò mò hỏi nhỏ.

Ceda đương nhiên vẫn không nghe thấy, cô bé đang phấn khích gào thét cổ
vũ cho đội của thôn Gama thượng.

Kế bên cầu môn của đối phương lúc này có ít nhất bốn con ngựa đang

túm tụm với nhau, tất cả các kị thủ đều khom người tìm quả bóng chỉ to
bằng nắm tay giữa rừng chân ngựa, từ chỗ tôi nhìn chỉ cảm thấy mỗi lần
ngựa nhấc chân đều như thể sắp giẫm lên chân của con ngựa khác, trông vô
cùng nguy hiểm.

“Ở chỗ kia, ở chỗ kia!” Ceda đột nhiên chỉ tay về bên phải, hét to, khiến

tôi giật nẩy mình, lúc này mới để ý thấy một quả bóng màu xám đang lăn ra
từ trong đống chân ngựa và các cây gậy đánh bóng chếch về phía bên phải.
Có ba con ngựa lập tức lao về phía đó, hai kị thủ giơ gậy đánh bóng lên.

Trên sân vang dậy tiếng reo hò, tôi nghĩ chắc phải có vài trăm người

đang đồng thanh hét lên: “Lâm, cố lên!” Tôi dụi mắt, sau đó há hốc miệng
vì ngạc nhiên. Trong số ba kị thủ thúc ngựa lao tới quả nhiên có Lâm, hai
người còn lại, một người trông rất lạ, chắc hẳn là thành viên đội thôn Gama
hạ, còn người kia chính là Kangkun.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.