CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 86

Nhân lúc ba người đó không chú ý, tôi huých mạnh cùi chỏ vào người

Ka, khiến cậu ta phải buông cánh tay đang giữ tôi ra rồi quay người bỏ
chạy. Nhưng vừa bước được hai bước tôi đã thấy sau gáy đau nhói. Hoá ra
đuôi tóc của tôi đã bị Ka tóm được và giật lại, cả người cũng bị kéo lại theo.
Cậu ta cười, nói: “Ái chà, còn định chạy…” Đang nói thì đột nhiên cậu ta
hét lên một tiếng, đưa hai tay ôm mặt, chửi: “Đồ đàn bà thối tha, mày chọc
vào mắt tao, đau…đau quá!” Cùng với tiếng gào thét, thân hình béo mập
của cậu ta lăn lộn trên bậc thềm.

Thực ra tôi cũng không biết mình đã đâm vào chỗ nào trên người Ka,

trong lúc hoảng loạn tôi liền bẻ lấy một mảnh nhũ băng, vung loạn xạ. Đoạn
nhũ băng dài khoảng một mét, sắc nhọn như kiếm, bất luận đâm vào đâu
đều chẳng dễ chịu gì.

Ka lăn lộn trên bậc thềm nhỏ hẹp, đau đớn kêu gào, tình hình trong phút

chốc thay đổi đến khó tin. Hai người kia bối rối không hiểu gì, tôi cũng
không kịo xem xét vết thương của Ka ra sao, nhún người nhảy xuống đất,
co chân chạy thục mạng. Chỉ cần chạy về thôn là sẽ được cứu.

Có điều, dù bậc thềm nhỏ hẹp, nhưng vẫn không thể cầm chân bọn

Kangkun quá lâu, chỉ chạy được khoảng mười mấy mét, họ đã đuổi kịp tôi.
Nghe thấy tiếng bước chân rượt đuổi càng lúc càng gần, tôi cuống lên, ba
chân bốn cẳng nhảy lên một phiến đá cao khoảng nửa thân người, định nhảu
qua đó rồi chạy về phía trước. Nhưng Kangkun đã đuổi kịp tôi, cậu ta túm
chặt lấy chân phải của tôi, kéo mạnh một cái, khiến tôi lảo đảo, ngã xuống
đất.

Kangkun “hừ” một tiếng, túm chặt lấy lưng tôi, ấn xuống đất. Ka và cậu

thiếu niên còn lại cũng nhanh chóng đuổi kịp, mở bao tải ra, ra hiệu nhét tôi
vào trong. Tôi lấy hết sức bình sinh hét lên nhưng ngay lập tức đã bị
Kangkun bịt miệng lại.

“Mau lên!” Cậu ta khẽ nói với hai người kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.