CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: ĐOÀN HỘ NHẪN (QUYỂN 1) - Trang 141

“Tới đây đi!” người Tiên gọi ba Hobbit. “Tới đây nào! Đến giờ chuyện

gẫu vui vẻ rồi!”

Pippin ngồi dậy dụi mắt. Cậu rùng mình. “Có một đống lửa trong phòng

khách và thức ăn cho quý khách đang đói bụng đây,” một Tiên đứng ngay
trước mặt cậu nói.

Tận cùng đằng Nam bãi cỏ có một khoảng đất trống. Nền cỏ xanh ở đó

tiếp tục chạy hút vào giữa rừng, tạo thành một khoảng không gian rộng rãi
như thể một phòng khách, mái lợp bằng những đụm cành cây. Những khúc
thân cây khổng lồ san sát như cột trụ kín cả bốn phía. Ở chính giữa có một
ánh lửa rừng, và bên trên dãy cột trụ bằng thân cây ấy, những ngọn đuốc lửa
vàng lửa bạc cháy rực không lay động. Người Tiên ngồi quây tròn quanh
đống lửa, bên trên bãi cỏ hoặc trên những vành thân cây già cỗi đã bị đốn
hạ. Vài người đi đi lại lại lấy cốc tách và rót rượu, mấy người kia bưng thức
ăn đến trên những đĩa vuông đĩa tròn đầy ngất.

“Bữa tiệc này quá đơn sơ,” họ phân trần với ba Hobbit, “bởi vì chúng ta

đang ở trong rừng xanh núi đỏ xa nhà. Giá các bạn là khách tại gia, chúng ta
sẽ thết đãi các bạn được thịnh soạn hơn.”

“Với tôi thì nó đã thịnh soạn chẳng kém gì một bữa tiệc sinh nhật rồi,”

Frodo nói.

Sau này Pippin hầu như không nhớ được thức ăn hay đồ uống gì bởi tâm

trí cậu tràn ngập thứ ánh sáng ngời ngợi trên mấy khuôn mặt Tiên, cả âm
thanh mấy giọng nói quá khác biệt, quá du dương đến nỗi cậu thấy mình
như đang mộng du. Tuy vậy cậu cũng nhớ rằng có bánh mì, vượt xa hương
vị của ổ bánh trắng tuyệt cú trước mũi kẻ đang chết đói; lại cả trái cây ngọt
như quả mọng trong rừng, mọng hơn những trái quả được chăm tưới cẩn
thận trong vườn, cậu uống cạn một cốc đầy ắp cái thứ nước ngào ngạt
hương thơm, mát lạnh như suối nguồn trong veo, vàng sánh như thể một
chiều hè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.