CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: ĐOÀN HỘ NHẪN (QUYỂN 1) - Trang 576

mặc gì trên người, và tôi không thích như vậy. Bà ấy dường như nhìn thấu
vào tận bên trong tôi và hỏi tôi sẽ làm gì nếu bà cho tôi cơ hội được bay về
nhà, về Quận, về một cái hốc xinh xắn với - với mảnh vườn nhỏ của riêng
tôi.”

“Vui đấy,” Merry nói. “Cũng gần giống y hệt những gì tôi cảm nhận

được; chỉ khác là, là... tôi không nghĩ mình sẽ nói đâu,” cậu lắp bắp kết
thúc.

Xem ra tất cả bọn họ đều được thết đãi giống nhau: ai cũng có cảm giác

mình được phép chọn lựa giữa bóng đêm kinh hoàng ở phía trước, và một
điều khác mà mình vô cùng mong muốn: nó bày ra rõ nét trong hình dung
của mình, và để có được nó, mình chỉ cần bước sang bên đường, rời bỏ
Nhiệm Vụ và cuộc chiến chống lại Sauron cho những người còn lại.

“Và với tôi cũng vậy,” Gimli nói, “lựa chọn của tôi sẽ là một bí mật và

chỉ mình tôi biết mà thôi.”

“Tôi thấy việc này cực kỳ lạ lùng,” Boromir nói. “Có thể đó chỉ là một

thử thách, và bà ấy muốn đọc suy nghĩ chúng ta để phục vụ mục đích tốt
đẹp riêng; nhưng tôi gần như dám nói bà ấy đang cám dỗ chúng ta, mời gọi
những thứ bà ấy làm ra vẻ có đủ quyền năng trao tặng. Chẳng cần nói thêm
là tôi không thèm nghe theo lời bà ấy. Con Người ở Minas Tirith luôn giữ
đúng lời mình.” Tuy vậy Boromir cũng không tiết lộ những gì gã nghĩ Phu
Nhân đã hứa hẹn với gã.

Còn với Frodo, cậu không muốn nói, dù bị Boromir dồn ép nhiều câu

hỏi. “Bà ấy đã nhìn cậu rất lâu, Người Mang Nhẫn ạ,” gã nói.

“Phải,” Frodo thừa nhận; “nhưng bất cứ điều gì đã vào đầu tôi sẽ ở yên

trong đó.”

“Ồ, vậy cũng phải cẩn thận!” Boromir nói. “Tôi không hoàn toàn tin

tưởng Phu Nhân người Tiên này và mục đích của bà ấy đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.