bãi Bắc tàn sang chốn đồi Nam,
rừng đen cửa ẩn hang rồng,
chốn nào ông cũng ung dung đi về.
Người Lùn với cùng là Hobbit,
Phàm trần Người hay bất tử Tiên,
chim trên cành, thú trong hang,
loài nào tiếng ấy ông quen chuyện trò.
Gươm gieo chết, tay xoa gieo sống,
lưng gập còng tháng gánh năm gồng;
đuốc lửa rực, giọng kèn đồng,
chân mòn mỏi cuộc hành hương dặm đời.
Chúa thông tuệ tôn vời ngôi trốc,
thịnh nộ rồi cười ngất được ngay;
cụ già mũ xám tả tơi,
tì trên cây gậy đầu gai đưa đường.
Giữa cầu đá đơn thương ông đứng,
đối mặt cùng Lửa Bóng thị oai;
trên cầu cây gậy gãy đôi,
thương ôi thông tuệ chôn vùi Khazad-dûm.
“Chà, lần tới cậu sẽ vượt ông Bilbo cho xem!” Sam xuýt xoa.