CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: ĐOÀN HỘ NHẪN (QUYỂN 1) - Trang 581

cũng không vô gia cư, và có vẻ họ cũng giống chúng ta hơn đôi chút: dường
như họ thuộc về nơi này, thậm chí còn hơn cả Hobbit thuộc về Quận. Thật
khó nói là do họ hình thành nên vùng đất này, hay chính vùng đất đã hình
thành nên họ, nếu cậu hiểu ý tôi. Ở đây yên tĩnh tuyệt vời. Dường như
chẳng có gì vận động, cũng có vẻ chẳng ai muốn điều đó. Nếu có phép
thuật nào ở quanh đây, thì có lẽ nó nằm sâu dưới đất, nơi tôi chẳng thể chạm
tay vào, có thể nói như vậy.”

“Cậu có thể nhìn thấy và cảm thấy nó ở khắp mọi nơi,” Frodo nói.

“Thế nhưng,” Sam nói, “cậu lại không thấy bất cứ ai làm phép hết.

Không có pháo hoa như ông Gandalf tội nghiệp từng biểu diễn. Tôi không
hiểu tại sao suốt mấy ngày nay chúng ta không hề được gặp Lãnh Chúa và
Phu Nhân. Tôi thì cho là bà ấy có thể làm lắm điều kỳ diệu đấy, nếu bà ấy
có hứng. Tôi mong kinh khủng được thấy vài phép Tiên, cậu Frodo ạ!”

“Tôi thì không,” Frodo nói. “Tôi đã hài lòng rồi. Và tôi cũng không nhớ

pháo hoa của Gandalf, mà là cặp lông mày rậm, tính khí dễ nổi nóng, và
giọng nói của ông ấy.”

“Cậu nói đúng,” Sam nói. “Nhưng không phải tôi đang bắt bẻ đâu. Tôi

vẫn luôn mong được thấy một tí phép màu như trong truyện cổ tích ấy, mà
tôi chưa từng nghe kể về nơi nào tuyệt diệu hơn nơi này. Cứ như vừa ở nhà
mình mà lại vừa đi nghỉ lễ ấy, nếu cậu hiểu ý tôi. Tôi không muốn đi khỏi
đây. Thế mà tôi cũng lại bắt đầu cảm giác nếu ta vẫn phải tiếp tục, tốt hơn là
ta nên đi cho xong.

“Bõ già nhà tôi vẫn nói, việc chậm kết thúc nhất là việc không bao giờ

bắt tay làm. Và tôi không cho là người ở đây có thể làm gì hơn nữa để giúp
ta, dẫu có phép thuật hay không. Tôi nghĩ khi nào rời nơi này, chúng ta sẽ
còn nhớ ông Gandalf nhiều hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.