CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: ĐOÀN HỘ NHẪN (QUYỂN 1) - Trang 79

“Có lẽ anh ta chỉ nói là đã thấy thôi. Anh họ Hal của cậu lúc nào chả nói

đã thấy đủ thứ; mà có khi anh ta thấy những thứ không có ở đấy ấy chứ.”

“Nhưng thứ này to bằng cả cây du, còn bước đi nữa - bước bảy thước

mất có một sải chân, cứ như chỉ là một phân ấy.”

“Vậy tôi dám cá chẳng có phân nào đâu. Cái thứ anh ta thấy đúng là một

cây du.”

“Nhưng cái này còn bước đi, tôi đảm bảo với cậu mà; vả lại trên Truông

Bắc làm gì có cây du nào.”

“Vậy thì Hal không thể nhìn thấy cái nào hết,” Ted nói. Có vài người

cười rộ và vỗ tay: thính giả dường như nghĩ rằng Ted vừa ghi được một
điểm.

“Thế cả thôi,” Sam nói, “cậu không thể phủ nhận rằng ngoài anh Haifast

nhà chúng tôi còn nhiều người khác đã nhìn thấy những kẻ đáng ngờ đi
ngang qua Quận - đi ngang qua đấy nhé, xin nhớ cho: còn nhiều kẻ nữa bị
buộc phải quay trở lại ở biên giới. Đội Biên Cảnh xưa nay chưa lắm việc
thế bao giờ.

“Tôi còn nghe kể các Tiên đang Tây tiến. Họ nói bọn họ đang đi về

cảng, ngoài xa mãi tít bên kia Ba Tháp Trắng.” Sam huơ cánh tay mô tả ang
áng: cả chú lẫn mấy người bọn họ đều không biết ra đến Đại Dương, quá
mấy tòa tháp cũ bên ngoài ranh giới phía Tây của Quận là bao xa. Nhưng đã
thành chuyện kể lâu đời là mãi xa ngoài ấy có Cảng Xám, thỉnh thoảng tàu
của dân Tiên từ đó nhổ neo ra khơi, không bao giờ trở về.

“Họ nhổ neo, nhổ neo, nhổ neo vượt Biển, họ đang đi vào miền Tây, bỏ

chúng ta lại,” Sam nửa như nói, nửa như hát mấy từ này, vừa lắc đầu buồn
bã và nghiêm nghị. Nhưng Ted cười phá lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.