CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 127

của ta. Hồi đó hắn rất lịch thiệp, lúc nào cũng xin
phép ta (chí ít là khi hắn gặp ta); và luôn háo hức
nghe kể chuyện. Ta đã kể cho hắn nghe nhiều điều
mà hắn sẽ chẳng bao giờ tự tìm ra được; thế nhưng
hắn không bao giờ đáp trả ta tương tự. Ta không nhớ
nổi đã khi nào hắn kể cho ta bất cứ điều gì chưa. Và
tính khí hắn càng ngày càng như vậy; khuôn mặt hắn,
như ta nhớ - ta đã không thấy hắn nhiều ngày lắm rồi
- trở nên giống như những cánh cửa sổ trên bức
tường đá: cửa sổ đóng chớp bên trong.

“Ta nghĩ giờ ta hiểu được việc hắn đang làm. Hắn

đang âm mưu trở thành một Thế Lực. Tâm hồn hắn
chỉ toàn kim loại và bánh xe; và hắn không quan tâm
đến những gì mọc lên từ đất, trừ phi hắn được những
thứ đó phục vụ vào thời điểm đó. Và giờ hắn đã rõ
ràng là một tên phản trắc đen tối. Hắn đã giao du với
những loại người xấu xa, với lũ Orc. Brm, hoom!
Còn tồi tệ hơn thế: hắn đang tác động gì đó lên bọn
chúng; điều gì đó rất nguy hiểm. Bởi những tên
Isengard này giống loại Người độc ác hơn.

Một điểm dễ nhận biết của những thứ xấu xa gia

nhập Bóng Tối Lớn là chúng không thể chịu đựng
được Mặt Trời; thế nhưng lũ Orc của Saruman lại có
thể chịu được, cho dù có thể chúng vẫn căm ghét nó.
Ta không hiểu hắn đã làm gì? Có phải đây là Con
Người bị hắn làm cho suy đồi, hay hắn đã trộn lẫn
loài Orc với loài Người? Nếu vậy thì quả là một điều
xấu xa đen tối!”

Cây Râu hầm hừ suốt một lúc, như thể đang phát

âm những lời nguyền rủa sâu xa và bí ẩn nào đó bằng
tiếng Ent. “Cách đây một thời gian ta bắt đầu băn
khoăn làm sao lũ Orc dám cả gan đi qua khu rừng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.