CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 162

hoặc nếu có thì những thứ tà ác cũng đang ở rất xa.
Tôi chỉ bắt được những vọng âm rất mờ nhạt từ
những vùng tối tăm nơi tâm địa cây cối có màu đen
tối. Không có ác ý nào ở gần chúng ta; thế nhưng lại
có cảnh giác, và giận dữ.”

“Chà, nó chẳng có lý do gì lại đi giận dữ với tôi,”

Gimli nói. “Tôi chưa làm gì gây hại cho nó cả.”

“Vậy tốt hơn,” Legolas nói. “Nhưng dù sao nó

cũng từng phải chịu đựng tổn hại. Có điều gì đó đang
xảy ra ở bên trong, hoặc sắp xảy ra. Anh không nhận
thấy sự căng thẳng sao? Nó làm hơi thở tôi muốn
nghẹn.”

“Tôi cảm thấy bầu không khí rất ngột ngạt,” gã

Người Lùn nói. “Khu rừng này sáng sủa hơn rừng
Âm U, nhưng nó có mùi ẩm mốc, và tàn tạ.”

“Nó già rồi, rất già rồi,” chàng Tiên nói. “Già đến

mức gần như tôi cảm thấy trẻ trung trở lại, một điều
tôi chưa từng cảm thấy từ khi tham gia cuộc hành
trình cùng đám trẻ nít các anh. Nó già và chứa đầy ký
ức. Tôi đã có thể hạnh phúc ở đây, nếu tôi đến vào
những ngày hòa bình.”

“Tôi dám nói là anh có thể đấy,” Gimli khịt mũi.

“Dù sao anh cũng là người Tiên Rừng, cho dù Tiên
loại nào thì cũng đều là những người kỳ lạ. Nhưng
anh lại làm tôi an lòng. Anh đi đâu, tôi sẽ đi đó.
Nhưng hãy cầm sẵn cây cung của anh, còn tôi sẽ nới
lỏng chiếc rìu nơi thắt lưng. Nhưng không phải dùng
cho cây cối,” gã vội vã nói thêm trong lúc nhìn lên
thân cây mà họ đang đứng phía dưới. “Tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.