CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 166

đi! Sẵn sàng đi! Đó là Saruman. Đừng để lão nói, hay
yểm chú lên chúng ta! Bắn trước đi!”

Legolas cầm lấy cây cung rồi kéo cong, chậm rãi

như thể có ý chí nào khác cản chàng lại. Chàng cầm
lơ đễnh một mũi tên trong tay nhưng không tra lên
dây cung. Aragorn đứng lặng im, khuôn mặt chàng
đầy cảnh giác và tập trung.

“Tại sao lại phải đợi? Anh bị làm sao vậy?” Gimli

rít nhẹ.

“Legolas đúng đấy,” Aragorn bình thản nói.

“Chúng ta không thể cứ thế bắn một ông già, không
hề hay biết gì và cũng không hề có ý thách thức, dù
lòng ta có đang sợ hãi hay nghi ngại thế nào. Hãy
theo dõi và đợi xem!”

Ngay lúc đó lão già bước gấp thêm và đi tới chân

bức tường đá với một tốc độ đáng kinh ngạc. Rồi đột
nhiên lão nhìn lên, trong lúc họ vẫn đứng bất động
nhìn xuống dưới. Không hề có âm thanh nào.

Họ không nhìn thấy mặt lão: lão trùm mũ kín đầu,

và trên mũ trùm lão còn đội một chiếc mũ rộng vành,
nên toàn bộ nét mặt lão chìm trong bóng tối, ngoại
trừ phần chóp mũi và bộ râu xám. Thế nhưng
Aragorn nghĩ mình vừa nhận thấy một ánh mắt lóe
lên tinh tường sáng rực trong khoảng tối dưới chiếc
mũ sụp xuống trán.

Cuối cùng lão già phá vỡ bầu yên lặng. “Thật

khéo gặp, các bạn của tôi,” lão nói giọng nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.