CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 178

thôi. Đó là một chiến công tốt; nhưng rồi tên Kỵ Sĩ
đã lại có vật cưỡi mới. Bởi hắn là một Nazgûl, một
trong Bộ Chín, giờ đây đã cưỡi trên chiến mã bay.
Rồi đây nỗi kinh hoàng từ chúng sẽ phủ bóng lên
những đoàn quân cuối cùng của bạn bè chúng ta, và
che khuất cả ánh mặt trời. Nhưng lúc này chúng vẫn
chưa được phép vượt Sông Cả, và Saruman không
biết bộ dạng mới mà lũ Ma Nhẫn đã khoác lên người.
Tâm trí ông ta lúc nào cũng hướng về chiếc Nhẫn. Nó
có xuất hiện trong trận chiến không? Nó có bị tìm
thấy không? Sẽ ra sao nếu Théoden, Chúa đất Mark,
bắt được nó và nhận ra quyền lực của nó? Đó là mối
nguy mà ông ta thấy được, và ông ta đã vội vã trở về
lsengard để nhân đôi nhân ba lực lượng tấn công
Rohan. Nhưng lại luôn có một mối nguy khác, ở ngay
sát cạnh, mà ông ta không thấy được, vì quá bận rộn
với những suy nghĩ nóng bỏng. Ông ta đã quên mất
Cây Râu.”

“Giờ ông lại nói chuyện một mình rồi,” Aragorn

cười nói. “Cây Râu hoàn toàn xa lạ đối với tôi. Và tôi
đã đoán ra một phần trò hai mặt của Saruman; nhưng
vẫn chưa thấy bằng cách nào việc hai chàng Hobbit
đến Fangorn lại có ích, trừ việc đã cho chúng tôi một
cuộc bám đuổi dài mà vô ích.”

“Khoan đã!” Gimli hét lên. “Có một điều nữa mà

tôi cần biết trước. Có phải ông, Gandalf, hay
Saruman là người chúng tôi thấy đêm qua?”

“Chắc chắn là anh không nhìn thấy tôi rồi,”

Gandalf trả lời, “vì vậy tôi đoán là anh đã thấy
Saruman. Hiển nhiên là chúng tôi trông rất giống
nhau nên việc anh muốn chẻ một nhát không thể lành
lại được trên mũ tôi cần phải được tha thứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.