CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 193

lội qua dòng sông, rồi dẫn họ theo hướng chính Nam
vào một vùng đất bằng phẳng, rộng lớn, không một
bóng cây cối. Gió thổi như những cơn sóng xám xịt
tràn qua những dặm cỏ vô tận. Chẳng hề có bóng
dáng đường sá hay lối đi nào, nhưng Scadufax không
hề dừng lại hay bối rối.

“Nó đang hướng theo một con đường dẫn thẳng

đến những cung điện của Théoden bên dưới sườn
Dãy Núi Trắng,” Gandalf nói. “Như vậy sẽ nhanh
hơn. Mặt đất ở Eastemnet rắn hơn, nơi có con đường
chính dẫn về phía Bắc, bên kia dòng sông, nhưng
Scadufax biết đường vượt qua mọi đầm vũng.”

Họ cưỡi ngựa suốt nhiều giờ xuyên qua những

đồng cỏ và vùng đất ven sông. Cỏ thường xuyên cao
quá gối các kỵ sĩ, còn những con tuấn mã thì như bơi
giữa mặt biển màu xanh xám. Họ gặp phải biết bao
ao hồ bị che khuất, rồi những ruộng lách rập rờn trên
những bãi lầy ướt át và xảo trá; nhưng Scadufax vẫn
tìm được ra đường, và những con ngựa khác cứ thế
phi theo vệt cỏ nó để lại. Mặt trời dần dần lặn khỏi
bầu trời xuống phía Tây. Nhìn qua vùng bình nguyên
lớn, ở tít phía xa những kỵ sĩ thấy mặt trời trong giây
lát như quầng lửa đỏ đang chìm xuống cỏ. Thấp
thoáng phía cuối tầm mắt, những vai núi bừng đỏ ở
cả hai bên. Một làn khói dường như đang bốc lên làm
vành mặt trời thẫm lại thành màu máu, cứ như thể nó
đã phóng hỏa đồng cỏ trên đường đi xuống bên dưới
viền trái đất.

“Ở đó là Cửa Núi Rohan,” Gandalf nói. “Giờ nó

gần như nằm ở phía chính Tây chúng ta. Đằng đó là
Isengard.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.