CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 195

Cái lạnh thấu xương len vào trong không khí. Dần

dần ở phía Đông bóng đêm nhạt đi thành màu xám
lạnh. Những vệt sáng đỏ hắt lên phía trên những vách
đen khu đồi Emyn Muil xa tít phía bên trái họ. Bình
minh đến trong trẻo và rạng rỡ; một cơn gió quét
ngang con đường của họ, cuốn qua những thân cỏ đổ
rạp. Đột nhiên Scadufax đứng sững lại rồi hí vang.
Gandalf chỉ tay về phía trước.

“Nhìn kìa!” ông kêu lớn, và họ nhướn những cặp

mắt mệt mỏi lên. Đứng trước mặt họ là dãy núi miền
Nam: đỉnh trắng và có những sọc đen. Thảo nguyên
mấp mô lan đến sát cụm đồi chen chúc dưới chân dãy
núi, cuộn lên cao thành nhiều thung lũng mờ ảo và
tăm tối, vẫn chưa được ánh bình minh chạm đến, uốn
lượn mà chạy vào tận trung tâm dãy núi sừng sững.
Ngay trước mắt những người lữ hành, khe thung lũng
rộng nhất trong số đó ăn sâu vào như một cái vịnh dài
giữa cụm đồi. Sâu bên trong họ thoáng thấy một khối
núi lộn xộn với duy nhất một chóp núi cao, còn ở
miệng khe thung lũng, như một viên lính gác, là một
đỉnh cao đơn độc. Uốn lượn quanh chân đỉnh như dải
bạc là dòng suối bắt nguồn từ trong thung lũng; dù
vẫn còn rất xa, họ vẫn phát hiện thấy trên đỉnh ấy,
trong ánh mặt trời mọc, một tia sáng lấp lánh sắc
vàng.

“Nói đi, Legolas!” Gandalf nói. “Hãy nói cho

chúng tôi biết anh nhìn thấy gì phía trước?”

Legolas nhìn chăm chú về phía trước, tay che mắt

khỏi ánh mặt trời mới mọc ngang tầm mắt. “Tôi thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.