CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 209

lang thang này cố tình trở lại. Đúng vậy, tại sao
chúng ta phải đón mừng ông, hả lão Chim Lợn? Tôi
đặt cho ông cái tên Láthspell, Tin xấu; và người ta
nói tin xấu luôn là một vị khách xấu.” Hắn vừa cười
cay độc, vừa nhướn hàng mí sụp trong chốc lát mà
đưa cặp mắt tăm tối nhìn những người lạ mặt.

“Ngươi vẫn hằng được coi là khôn ngoan, anh bạn

Lưỡi Giun của ta, và hẳn nhiên là chỗ dựa lớn lao cho
chủ nhân ngươi,” Gandalf trả lời bằng một giọng nhẹ
nhàng. “Song người ta có thể đến cùng tin xấu một
trong hai cách. Người đó có thể là nguyên do cái xấu;
hoặc có thể thuộc loại người chẳng dây vào lúc tốt,
mà chỉ đến cứu giúp vào lúc khó khăn.”

“Đúng vậy,” Lưỡi Giun nói, “nhưng vẫn còn một

loại thứ ba: những kẻ bới xương, những kẻ xía vào
nỗi buồn của người khác, những con chim ăn xác thối
béo lên nhờ chiến tranh. Ông đã từng đến cứu giúp
lần nào, hả Chim Lợn? Và bây giờ ông đến cứu giúp
gì vậy? Chính ông đã cần chúng tôi cứu giúp lần
trước khi ông ở đây. Rồi chúa công tôi đã cho phép
ông lựa chọn bất cứ con ngựa nào ông muốn rồi đi
cho nhanh, và trước sự sửng sốt của tất cả mọi người,
ông đã xấc xược chọn ngay Scadufax. Chúa công tôi
đã đau đớn khôn cùng; song đối với vài người thì để
ông mau chóng rời khỏi đất này xem ra đó cũng
khống phải là cái giá quá cao. Tôi đồ rằng có vẻ như
mọi việc sẽ lại như vậy một lần nữa: ông sẽ lại cầu
viện được cứu giúp thay vì đưa lại. Ông có đưa người
đến không? Ông có đưa ngựa, hay kiếm, hay giáo đến
không? Đó mới là những thứ tôi coi là cứu giúp; đó
mới là những thứ chúng tôi đang cần. Thế nhưng
những kẻ theo đuôi ông là ai vậy? Ba kẻ lang thang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.