CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 223

thần thấy là thần đã đến quá muộn. Những kẻ khác,
những kẻ chắc sẽ ít đau đớn hơn trước cái chết của
chúa công thần, thuyết phục được người. Nếu thần
không thể cản được việc làm của chúng, ít nhất hãy
lắng nghe điều này, thưa chúa thượng! Hãy để kẻ nào
hiểu được ý nghĩ của người và tôn kính mệnh lệnh
của người ở lại Edoras. Hãy bổ nhiệm một người
quốc quản trung thành. Hãy để cố vấn Gríma của
người trông nom mọi thứ cho đến ngày người trở lại -
và thần cầu mong chúng ta sẽ được chứng kiến ngày
đó, cho dù chẳng ai thông thái lại thấy có nhiều hy
vọng.”

Éomer cười phá lên. “Và nếu lời thỉnh cầu đó

không thể giúp ngươi tránh khỏi cuộc chiến, hỡi Lưỡi
Giun cao quý,” anh nói, “chức vụ kém vinh dự nào
ngươi có thể chấp nhận đây? Mang bao tải bột vào
trong núi ư - nếu còn có bất cứ ai tin tưởng giao cho
ngươi việc đó?”

“Không đâu, Éomer, anh không hiếu hết ý của cậu

Lưỡi Giun rồi,” Gandalf vừa nói vừa hướng cái nhìn
sắc lẹm xuyên thấu hắn. “Hắn rất trơ trẽn và xảo
quyệt. Ngay lúc này đây hắn vẫn đang chơi trò mạo
hiểm và vừa thắng một keo rồi. Hàng giờ quý giá của
tôi đã bị phí hoài vì hắn. Nằm xuống, đồ rắn độc!”
đột nhiên ông gầm lên khủng khiếp. “Nằm xuống mà
bò bằng bụng! Saruman mua chuộc ngươi từ bao lâu
rồi? Cái giá đã hứa là gì vậy? Khi tất cả quân sĩ chết
hết, ngươi sẽ được chọn phần chia của cải, và cướp
lấy người phụ nữ ngươi khao khát phải không?
Ngươi đã theo dõi nàng dưới hàng mí sụp và ám ảnh
những bước đi của nàng lâu quá rồi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.