CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 26

“A! mùi của xanh tươi!” chàng nói. “Còn hơn cả

giấc ngủ dài. Chúng ta chạy thôi!”

“Những bàn chân nhẹ nhàng có thể chạy nhanh ở

nơi này,” Aragorn nói. “Có lẽ còn nhanh hơn lũ Orc
đi giày sắt. Giờ chúng ta đã có cơ hội rút ngắn
khoảng cách với chúng!”

Họ chạy theo hàng một, như đàn chó săn đánh hơi

thấy con mồi, vẻ hăm hở bừng lên trong mắt họ.
Thảm cỏ bị đoàn quân Orc giày xéo vạch một đường
rộng và xấu xí hướng về phía gần chính Tây; những
thân cỏ ngọt Rohan chúng đi qua đã ngả đen vì bầm
giập. Đột nhiên Aragorn kêu lên và tạt sang một bên.

“Đứng lại!” chàng hô to. “Đừng vội theo tôi!”

Chàng băng nhanh qua bên phải, rời khỏi dấu đường
chính; bởi chàng đã thấy những dấu chân đi theo lối
đó, tách khỏi những dấu chân khác, những vết chân
trần nhỏ nhắn. Tuy nhiên những dấu chân này đi chưa
được xa thì đã bị nhiều vết chân Orc, cũng tách khỏi
dấu đường chính trước và sau đó một đoạn, đè lên rồi
chúng quành đột ngột trở lại và biến mất trong vệt cỏ
bị giẫm nát. Tại điểm xa nhất Aragorn cúi xuống nhặt
lên một thứ gì đó từ đám cỏ; rồi chàng chạy lại

“Đúng rồi,” chàng nói, “nhìn khá rõ ràng: dấu

chân của một người Hobbit. Tôi nghĩ là của Pippin.
Cậu ấy nhỏ hơn mấy người kia. Và nhìn này!” Chàng
đưa ra một vật sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Trông
nó như mầm lá sồi mới hé, đẹp đẽ và xa lạ giữa vùng
đồng bằng không một bóng cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.