CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 279

được biết đến. Phải lắm, họ dám trả vàng mười chỉ để
nhìn ngắm trong giây lát!”

“Còn tôi sẽ trả vàng để được miễn thứ,” Legolas

nói, “và trả gấp đôi để được ra, nếu tôi lỡ bước vào
đó!”

“Vì anh chưa thấy, nên tôi thứ lỗi cho câu đùa của

anh,” Gimli nói. “Nhưng anh nói như một thằng ngốc
vậy. Anh nghĩ những tòa sảnh đó đẹp lắm sao, nơi
ông vua của anh sống dưới chân đồi rừng Âm U, và
Người Lùn đã giúp họ dựng nên từ lâu lắm rồi?
Chúng chẳng khác nào ổ chuột so với những hang
động mà tôi thấy ở đây: những tòa sảnh mênh mông,
vang tiếng nhạc không ngớt từ biết bao giọt nước nhỏ
thành hồ, đẹp đẽ như Kheled-zâram dưới ánh sao.

“Và, Legolas ạ, khi đèn đuốc được thắp lên và con

người bước trên thảm cát dưới những mái vòm vang
vọng, ôi chao! Bỗng nhiên. Legolas ạ, đá quý, thạch
anh, và cả những mạch quặng quý giá chợt lấp lánh
trên những bờ tường bóng loáng; và ánh sáng bừng
lên qua những nếp đá cẩm thạch, như màu vỏ sò,
trong mờ như đôi bàn tay sống động của Vương Hậu
Galadriel. Có những cột trụ màu trắng, màu vàng
nghệ, và cả màu hồng rạng đông, Legolas ạ, đẽo rãnh
hay xoắn lại thành những hình thù kỳ ảo; chúng vươn
lên từ những thềm đá đa sắc tới tận những ụ trần óng
ánh: những đôi cánh, những sợi thừng, những tấm
rèm tinh tế như những đám mây băng; cả giáo mác,
cờ xí, đỉnh tháp trên những đền đài treo lơ lửng! Rồi
những hồ gương tĩnh lặng soi bóng chúng: cả một thế
giới lung linh nhìn lên từ những vùng nước tăm tối
được phủ thủy tinh trong suốt; những đô thành mà
ngay cả tâm trí Durin cũng hiếm khi tưởng tượng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.