CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 289

dòng sông, uốn lượn theo sông về phía Đông rồi phía
Bắc; nhưng rồi nó cũng rẽ đi và dẫn thẳng tới cổng
Isengard; cổng này nằm dưới mặt núi phía Tây thung
lũng, khoảng mười sáu dặm hoặc hơn tính từ miệng
thung. Họ men theo con đường này nhưng lại không
đi trên đường; bởi mặt đất ở một bên đường rất chắc
và bằng phẳng, suốt nhiều dặm còn phủ một lớp cỏ
mềm mọc thấp. Giờ họ thúc ngựa đi nhanh hơn, và
đến nửa đêm Khúc Cạn đã ở phía sau họ gần năm lý.
Rồi họ dừng ngựa, kết thúc cuộc hành trình đêm, bởi
nhà vua đã thấm mệt. Họ đã đến chân Dãy Núi Mù
Sương, và những nhánh núi dài bao quanh Nan
Curunír vươn xuống gặp họ. Màn đêm buông đầy
thung lũng đằng trước họ, bởi một tảng đá trôi về
phía Tây, và ánh trăng đã bị dãy đồi che mất. Nhưng
từ trong sâu thẳm bóng đêm nơi thung lũng cuộn lên
một cột khói và hơi nước khổng lồ; khi bốc lên cao
nó bắt gặp những tia sáng của trăng đang lặn và tỏa ra
thành những đụn mây cuồn cuộn lấp lánh, đen và bạc,
lan khắp bầu trời sao.

“Ông nghĩ sao, Gandalf?” Aragorn hỏi. “Có thể

nói toàn bộ Thung Lũng Phù Thủy đang bốc cháy.”

“Gần đây lúc nào cũng có khói bốc lên phía trên

thung lũng đó,” Éomer nói, “nhưng tôi chưa bao giờ
thấy cái gì như vậy. Đó là hơi nước chứ không phải
khói. Saruman đang pha chế thứ quỷ thuật nào đó để
chào đón chúng ta. Có lẽ hắn đang đun sôi toàn bộ
nước dòng Isen, và đó là lý do tại sao dòng sông lại
khô cạn.”

“Có thể là thế,” Gandalf nói. “Ngày mai chúng ta

sẽ biết ông ta đang làm gì. Giờ chúng ta hãy nghỉ
ngơi đôi chút, nếu còn có thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.