CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 293

Nằm qua suốt bao năm trường dưới nhánh núi

trong Thung Lũng Phù Thủy là một công trình cổ xưa
mà Con Người gọi là Isengard. Nó được tạo hình một
phần trong thời kỳ hình thành dãy núi, thế nhưng Con
Người từ Tây Châu từ thời xa xưa đã đổ vào đó công
sức lao động vĩ đại; còn Saruman cũng đã cư ngụ ở
đó từ rất lâu rồi, và cũng chẳng ngồi không.

Dáng dấp nơi đó thế này, trong thời gian Saruman

đang ở đỉnh cao quyền phép, và được biết bao người
coi là thủ lĩnh hội Phù Thủy: Một vòng thành đá
khổng lồ, tựa như những vách đá chót vót, đứng nhô
ra khỏi bóng che của sườn núi, nơi từ đó nó chạy ra
rồi vòng trở lại. Chỉ có duy nhất một lối vào ở đó,
một cổng vòm khổng lồ khoét vào bức tường phía
Nam. Từ đây một đường hầm dài được đục xuyên
qua vách đá đen; đóng lại ở cả hai đầu cửa hầm là
những cánh cổng sắt đồ sộ. Cách chế tạo và gắn cổng
trên những bản lề khổng lồ, những trụ thép đóng sâu
vào đá sống, làm cho khi cổng không bị chốt thì chỉ
cần tay đẩy nhẹ nhàng cũng khiến chúng mở ra mà
không gây tiếng động nào. Nếu có ai đi vào và cuối
cùng ra được khỏi đường hầm đầy tiếng vọng đó,
người đó sẽ thấy một vùng đồng bằng, một hình tròn
lớn, hơi trũng xuống như chiếc bát nông khổng lồ:
khoảng một dặm đo từ mép này qua tới mép đối diện.
Một thời nó từng rất xanh tươi và chằng chịt những
con đường lớn, cùng những khóm rừng trĩu quả được
tưới tắm nhờ những dòng suối chảy từ dãy núi vào
một hồ nước. Nhưng vào thời kỳ sau này của
Saruman chẳng còn thứ gì màu xanh mọc ở đây nữa.
Những con đường được lát bằng đá phiến, tối màu và
cứng; và dọc theo rìa đường thay vì cây cối là những
hàng cột dài, một số làm bằng cẩm thạch, số khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.