CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 296

Lúc này Gandalf thúc ngựa về phía cây cột lớn có

Bàn Tay, và đi qua nó; khi ông đi qua, đội Kỵ Sĩ kinh
ngạc nhìn thấy Bàn Tay không còn màu trắng nữa.
Nó ố như màu máu khô; và khi nhìn gần hơn họ thấy
những móng tay màu đỏ. Gandalf chẳng thèm để ý cứ
đi tiếp vào màn sương, và họ miễn cưỡng đi theo.
Giờ đây khắp xung quanh họ, như thể vừa có một
trận lũ bất ngờ tràn qua, là những ao nước rộng nằm
dọc con đường, lấp đầy các chỗ trũng, những con
lạch rỉ rách xuống giữa những tảng đá.

Cuối cùng Gandalf dừng ngựa ra hiệu gọi; họ đi

tới, và thấy phía trước ông màn sương mù đã tan đi,
và nắng nhạt đang tỏa xuống. Lúc này đã là quá trưa.
Họ đã đến cổng Isengard.

Nhưng những cánh cổng đã bị vặn xoắn rồi quăng

nằm dưới mặt đất. Và khắp xung quanh là đá, vỡ vụn
thành vô số mảnh nham nhở, bị vứt tung tóe khắp
nơi, hoặc chất thành những đống đổ nát. Chiếc cổng
vòm lớn vẫn đứng, nhưng giờ nó mở bung vào khe đá
không mái: đường hầm phơi ra trần trụi, trên những
bức tường như vách núi toác ra những vết rách, lỗ
hổng to tướng ở cả hai bên; những tháp canh bị đập
nát thành bụi. Giả như Đại Dương có phẫn nộ dâng
lên rồi đổ ào xuống dãy đồi cùng bão tố, thì cũng
chẳng gây nên cảnh đổ nát lớn hơn.

Đồng bằng tròn bên kia mù mịt hơi nước: như

một vạc lớn sôi sục, bên trong là cảnh tan nát những
cột chống, những thanh rầm bị ném văng và trôi nổi,
có cả những rương lẫn thùng và đồ đạc vỡ hỏng.
Những cột trụ bị xoắn nghiêng ngả vẫn nhô thân rách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.