CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 323

“ ‘Mệt ư?’ ông ấy nói, ‘mệt ư? Ồ không, không

mệt, nhưng mỏi nhừ. Ta cần một ngụm nước Luồng
Ent lớn. Bọn ta đã làm việc miệt mài; hôm nay bọn ta
đã phá nhiều đá và đào nhiều đất hơn cả những gì đã
làm suốt nhiều năm trước đây. Thế nhưng đã gần kết
thúc rồi. Khi nào đêm xuống đừng quanh quẩn ở gần
cổng hay trong đường hầm cũ! Nước sẽ chảy qua đó -
và nó sẽ hôi thối trong chốc lát, cho đến khi toàn bộ
rác rưởi của Saruman được gột sạch. Rồi sau đó dòng
Isen sẽ lại sạch sẽ.’ Ông ấy lại xô đổ thêm một đoạn
tường thành nữa, vẻ rất ung dung, cứ như chỉ để tiêu
khiển.

“Bọn em còn đang thắc mắc có chỗ nào có thể an

toàn nằm xuống ngủ một chút không thì điều kinh
ngạc hơn tất thảy đã xảy ra. Có tiếng một kỵ sĩ đang
vùn vụt lao tới trên đường. Merry và em nằm im
lặng, còn Cây Râu giấu mình trong bóng tối dưới
cổng vòm. Đột nhiên một con ngựa to lớn phi tới,
như một ánh chớp bạc. Khi đó trời đã tối, nhưng em
vẫn nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt kỵ sĩ: khuôn mặt ấy
dường như tỏa sáng, và toàn bộ áo quần của ông đều
màu trắng. Em chỉ biết ngồi dậy và ngây ra nhìn,
mồm há hốc. Em cố gọi to, nhưng không nổi.

“Dù sao cũng không cần thiết. Ông ấy dừng ngựa

bên bọn em và nhìn xuống. ‘Gandalf!’ rốt cục em
cũng nói được, nhưng giọng em chỉ buột ra thì thầm.
Ông ấy có nói: ‘Chào Pippin! Quả là một điều ngạc
nhiên dễ chịu!’ không? Không hề, thật đấy! Ông ấy
nói: ‘Dậy đi, đồ mèo ngốc nhà Took! Nhân danh điều
kỳ diệu, Cây Râu ở đâu trong đống đổ nát này? Ta
muốn gặp ông ấy. Nhanh lên!’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.