CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 335

bãi đất hình vòng cung khổng lồ đã lại trơ trụi, một
vùng hoang vu nhớp nhúa và ngổn ngang đất đá,
nham nhở những miệng hố tăm tối, và lỗ chỗ những
cột kèo nghiêng ngả chỗ này chỗ kia. Nằm ở mép cái
bồn vỡ nát ấy là những gò và đống dốc khổng lồ, như
đá cuội bị cơn bão lớn đánh dạt lên; bên ngoài nữa là
vùng thung lũng xanh và lộn xộn trải lên tận khe dài
giữa hai nhánh núi tối tăm. Họ thấy một đội kỵ binh
đang dò dẫm tìm đường đi qua cảnh hoang tàn; họ
đang đi vào từ mặt Bắc, và đã tiến đến gần Orthanc.

“Ở đó có Gandalf, Théoden và đội quân của ông

ấy!” Legolas nói. “Chúng ta hãy đến gặp họ!”

“Hãy bước đi thận trọng!” Merry nói. “Nhiều

phiến đá lỏng ra có thể lật ngược và ném các anh
xuống hố sâu, nếu các anh không cẩn thận.”

Họ men theo những gì còn sót lại của con đường

từ cổng vào Orthanc, đi thật chậm rãi, bởi những
phiến đá lát đều nứt vỡ và trơn trượt. Đội kỵ binh,
thấy họ đang tiến đến, liền dừng lại dưới bóng tháp
đá chờ họ. Gandalf thúc ngựa lên trước gặp họ.

“Chà, Cây Râu và tôi đã có vài cuộc trao đổi thú

vị, và đã lên được một vài kế hoạch,” ông nói, “và tất
cả chúng tôi đều được nghỉ ngơi đầy đủ. Giờ chúng ta
lại sắp lên đường. Tôi hy vọng tất cả hội đồng hành
các anh cũng đã được nghỉ ngơi, và lấy lại sức?”

“Vâng,” Merry nói. “Nhưng những cuộc trao đổi

của bọn cháu đều bắt đầu và kết thúc trong khói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.