CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 342

nắm lấy cán rìu. “Theo ngôn ngữ của Orthanc giúp
đỡ có nghĩa là tàn lụi, và cứu có nghĩa là giết, thật rõ
ràng. Thế nhưng bọn ta đến đây không phải để cầu
xin.”

“Hãy yên lặng!” Saruman nói, trong chốc lát

giọng của lão bớt đi vẻ khéo léo, một tia sáng lóe lên
trong mắt lão rồi vụt tắt. “Ta còn chưa nói với anh,
Gimli, con trai Glóin,” lão nói. “Quê nhà của anh
cách đây xa lắc, anh có bận tâm gì tới những rắc rối
trên vùng đất này. Thế nhưng anh sa lầy trong đó
không phải là dự kiến của anh, và vì thế ta sẽ không
trách cứ vai trò mà anh đã đóng - một vai trò gan dạ
không thể nghi ngờ. Nhưng ta khẩn thiết mong anh,
trước tiên hãy cho phép ta nói chuyện với Vua
Rohan, hàng xóm của ta, và từng là bạn của ta.

“Ngài sẽ nói gì đây, hỡi Théoden Vương? Ngài sẽ

hưởng hòa bình cùng tôi chứ, và toàn bộ những hỗ
trợ mà hiểu biết của tôi, đúc kết từ bao năm qua, có
thể mang lại? Chúng ta sẽ cùng nhau bàn bạc để đề
phòng những ngày tháng xấu xa, và chữa lành mọi
thương tổn bằng thiện chí có thể khiến đất đai của cả
hai chúng ta trổ hoa đẹp đẽ hơn bất cứ khi nào trước
đây chứ?”

Tuy nhiên Théoden vẫn chưa trả lời. Chẳng ai biết

ông đang đấu tranh cùng cơn giận dữ hay nỗi ngờ
vực. Éomer đã lên tiếng.

“Thưa chúa thượng, hãy nghe thần!” anh ta nói.

“Giờ chúng ta đang cảm nhận được mối nguy đã
được cảnh báo trước. Chúng ta đã ra trận giành chiến
thắng rốt cục chỉ để đứng ngây ngốc trước lão già dối
trá cùng chiếc lưỡi chẻ bọc mật ngọt thôi sao? Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.