CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 349

“Kẻ bội tín lúc nào cũng đa nghi,” Gandalf mệt

mỏi trả lời. “Nhưng ông không cần phải lo lắng cho
mạng ông. Tôi không muốn giết ông, hay gây đau
đớn gì cho ông, như ông lẽ ra phải biết nếu ông thực
sự hiểu tôi. Và tôi có quyền năng đủ để bảo vệ ông.
Tôi cho ông một cơ hội cuối cùng. Ông có thể rời
khỏi Orthanc, tự do - nếu ông chọn đường đó.”

“Nghe hay đấy,” Saruman cười khinh miệt. “Rất

đúng cung cách của Gandalf Phù Thủy Xám: thật cha
chú, và thật tốt bụng. Ta không nghi ngờ gì việc
ngươi thấy Orthanc rất tiện nghi, còn sự ra đi của ta
thì lại quá thuận tiện. Thế nhưng tại sao ta lại phải đi?
Và ngươi nói ‘tự do’ là có ý gì? Ta đoán chừng là có
những điều kiện nào đó?”

“Ông có thể thấy lý do đáng để ra đi ngay từ ô của

sổ đó,” Gandalf trả lời. “Những điều khác sẽ nảy ra
trong suy nghĩ của ông. Thuộc hạ của ông đã bị tiêu
diệt và giải tán; ông đã biến hàng xóm thành kẻ thù;
và ông đã lừa gạt chủ nhân mới của ông, hay đã định
tâm làm vậy. Khi con mắt hắn hướng về đây, nó sẽ
chuyển sang màu đỏ thịnh nộ. Còn khi tôi nói ‘tự do’
thì tôi thật sự hàm ý ‘tự do’: tự do khỏi ràng buộc,
khỏi xiềng xích hay mệnh lệnh: tự do đến bất cứ đâu
ông muốn, thậm chí, thậm chí là Mordor, Saruman,
nếu ông mong vậy. Nhưng trước tiên ông phải nộp
cho tôi Chìa Khóa Orthanc, và pháp trượng của ông.
Chúng sẽ là vật thế chấp cho tư cách của ông, sẽ
được trao trả sau này, nếu ông xứng đáng.”

Khuôn mặt Saruman tím lại, méo xệch vì tức giận,

một tia sáng đỏ lóe lên trong mắt lão. Lão cười man
dại. “Sau này!” lão kêu lên, giọng lão cao lên thành
tiếng gào thét. “Sau này! Phải, ta đoán là khi ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.