CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 354

nếu có vào đó, chúng ta cũng chẳng tìm thấy báu vật
nào bên trong Orthanc quý giá hơn thứ Lưỡi Giun đã
ném xuống chúng ta.”

Một tiếng rít the thé cất lên, rồi bất chợt ngưng

bặt, từ một ô cửa sổ mở trên cao.

“Có vẻ như Saruman cũng nghĩ vậy,” Gandalf nói.

“Chúng ta rời khỏi chúng thôi!”

Giờ họ quay lại cái cổng đổ nát. Họ còn chưa kịp

vượt ra ngoài cổng vòm, thì từ trong bóng tối của
những đống đá nơi họ đứng lúc nãy, Cây Râu cùng
một tá người Ent khác bước tới. Aragorn, Gimli và
Legolas kinh ngạc ngây ra nhìn họ.

“Đây là ba trong số những bạn đồng hành của tôi,

Cây Râu,” Gandalf nói. “Tôi đã nói về họ, nhưng ông
vẫn chưa gặp họ.” Ông giới thiệu tên từng người.

Người Ent Già nhìn họ thật lâu và dò xét, và lần

lượt hỏi chuyện họ. Cuối cùng ông ta quay sang
Legolas. “Vậy là anh đã đi mãi từ rừng Âm U đến
đây, phải không chàng Tiên tốt bụng của ta? Nó từng
là một khu rừng rất tuyệt!”

“Và vẫn còn như vậy,” Legolas nói. “Nhưng

không quá tuyệt đến mức chúng tôi, những người
sinh sống ở đó, lại không còn hứng thú ngắm nhìn
những cây cối khác. Tôi thiết tha muốn được du
ngoạn qua Khu Rừng của Fangorn. Tôi mới chỉ vừa
bước qua hiên rừng ấy đã chẳng hề muốn quay ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.