CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 362

đến một thung lũng. Nó mở về phía Nam, tựa lưng
vào sườn dốc quả đồi tròn Dol Baran, quả đồi cuối
cùng của dãy núi phía Bắc, chân đồi xanh, đỉnh đồi
thạch nam phủ đầy. Các bờ thung còn xù xì dương xỉ
năm trước, xen giữa đó là những chồi dương xỉ non
hãy còn cuộn chặt từ mùa xuân, vừa mới đâm lên
khỏi mặt đất thoảng mùi hương ngọt ngào. Những
bụi gai mọc dày trên những bờ thấp, và họ dựng trại
bên dưới đó, khoảng hai giờ trước nửa đêm. Họ thắp
lửa trong khoảng trũng, giữa đám rễ một bụi táo gai
mọc lan ra, cao như cây gỗ, quằn quại vì tuổi tác,
nhưng từng cành lá đều tráng kiện. Lộc đang đâm ra
ở mỗi đầu cành.

Lính gác được cắt cử, hai người một phiên. Số

còn lại, sau khi đã xong bữa, cuộn người ngủ trong áo
choàng và chăn. Hai chàng Hobbit nằm riêng một
góc trên đống dương xỉ già. Merry đã thấy buồn ngủ,
nhưng Pippin lúc này dường như lại bồn chồn lạ
thường. Đám dương xỉ cứ lách tách xào xạc mỗi lần
cậu vặn vẹo trở người.

“Chuyện gì vậy?” Merry hỏi. “Em nằm phải tổ

kiến à?”

“Không,” Pippin nói, “nhưng em không thấy thoải

mái. Em tự hỏi đã bao lâu rồi em không được ngủ
trên giường?”

Merry ngáp dài. “Tự xòe ngón tay mà đếm đi!”

cậu nói. “Nhưng em chắc biết mình rời Lórien được
bao lâu rồi.”

“Ồ vậy sao!” Pippin nói. “Nhưng ý em là cái

giường thực sự trong một căn phòng ngủ kìa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.