CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 391

sẽ chỉ dẫn họ vào nỗi vất vả và sự chậm trễ hơn nữa,
quay lại trung tâm vùng đồi; còn phía Đông sẽ đưa họ
đến vách đứng ngoài rìa.

“Chẳng còn cách nào khác ngoài bò xuống khe

này, Sam ạ,” Frodo nói. “Thử xem nó dẫn đến đâu!”

“Tôi cá sẽ là một cú rơi tệ hại,” Sam nói.

Khe dài và sâu hơn vẻ bề ngoài. Nửa chừng trên

đường xuống họ bắt gặp vài thân cây xương xẩu và
còi cọc, những cây cối đầu tiên mà họ gặp trong suốt
nhiều ngày: đa phần là bạch dương thân vặn vẹo, xen
kẽ đây đó còn có cả linh sam. Rất nhiều cây đã chết
và khô héo, bị những cơn gió Đông gặm mòn vào tận
lõi. Xưa kia trong những ngày ấm áp hơn, hẳn đã
từng có một vệt bụi cây đẹp đẽ trong khe đá này,
nhưng giờ đây, sau khoảng năm mươi thước, đám cây
không thấy đâu nữa, cho dù những gốc cây gãy cũ nát
vẫn nằm rải rác khắp nơi ra tận miệng vách đá. Đáy
khe, nằm dọc theo mép một phay đá sụt, lổn nhổn
đầy đá vỡ và tiếp tục xiên thẳng xuống dưới. Khi rốt
cục họ cũng đi được hết khe, Frodo cúi xuống và
vươn người ra.

“Nhìn kìa!” cậu nói. “Chắc hẳn chúng ta đã đi

xuống một chặng đường dài, hoặc không thì vách đá
đã bị lún. Ở đây thấp hơn hẳn, và trông có vẻ dễ
hơn.”

Sam quỳ bên cạnh cậu và miễn cưỡng nhìn qua

mép khe. Rồi chú liếc lên vách đá khổng lồ đang
vươn thẳng lên cao, phía bên trái họ. “Dễ hơn!” chú
càu nhàu. “Chà, tôi cho rằng đi xuống bao giờ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.