CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 406

Họ chẳng thấy cuộc hành trình dễ dàng hơn chút

nào dưới chân khu đồi Emyn Muil ngổn ngang. Và
Sam cũng chẳng tìm được bất cứ góc yên tĩnh hay
hốc rỗng nào để trú chân: chỉ có những con dốc trần
trụi, men theo vách đá cau có giờ đây lại vươn lên,
cao hơn và dựng đứng hơn. Cuối cũng, mệt lử, họ
buông người xuống đất dưới mặt khuất gió của một
tảng đá lớn nằm cách chân vách đá không xa. Họ
buồn bã ngồi thu người ở đó suốt một lúc lâu trong
đêm tối lạnh lẽo, trong khi cơn buồn ngủ xâm chiếm
họ bất chấp mọi nỗ lực cưỡng lại. Mặt trăng giờ đã
mọc cao và rõ ràng. Ánh sáng trắng mỏng manh thắp
sáng những mặt đá và tưới đẫm vẻ nhăn nhó lạnh
lùng của bờ vách, biến toàn bộ màn tối mờ ảo thành
màu xám nhạt lạnh lẽo điểm những bóng đen loang
lổ.

“Này!” Frodo vừa nói vừa đứng dậy cuốn chặt áo

choàng quanh người. “Cậu hãy ngủ một chút đi Sam,
lấy chăn của tôi mà đắp. Tôi sẽ đi đi lại lại canh gác
một lát.” Đột nhiên cậu cứng người lại, rồi cúi xuống
nắm lấy cánh tay Sam. “Gì thế kia?” cậu thì thầm.
“Hãy nhìn đằng kia, trên vách đá ấy!”

Sam nhìn theo và hít mạnh qua kẽ răng. “Xxxì!”

chú nói. “Chính là gã. Chính là tên Gollum đó! Rắn
rết ơi! Vậy mà tôi cứ tưởng đã làm khó gã đôi chút ở
chỗ trèo xuống rồi đấy! Nhìn gã kìa! Trông như một
con nhện bẩn thỉu bò trên tường.”

Trên mặt vách đá, dựng đứng và gần như phẳng lì

trong ánh trăng mờ, một hình thù màu đen nhỏ thó
đang bò xuống, chân tay gầy gò dang rộng. Có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.