CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 417

“Chúng ta chỉ cần một thứ gì đó có thể giữ gã lại,”

Frodo nói. “Chúng ta cần để gã tự đi, vậy nên sẽ
không hay nếu trói chân gã lại - hoặc tay gã, có vẻ
như gã cũng phải dùng đến tay. Hãy trói một đầu dây
vào mắt cá gã, và nắm chặt đầu còn lại.”

Câu đứng canh trên Gollum, trong khi Sam thắt

nút sợi thừng. Và kết quả khiến cả hai đều phải ngạc
nhiên. Gollum bắt đầu gào thét, một âm thanh lanh
lảnh xé tai, nghe rất khủng khiếp. Gã quằn quại, cố
đưa mồm xuống mắt cá chân hòng cắn sợi thừng. Gã
vẫn gào thét không ngớt.

Cuối cùng Frodo cũng tin rằng gã thực sự đau

đớn; nhưng không thể là do nút buộc được. Cậu kiểm
tra và nhận thấy nó không quá chặt, thực tế là gần
như không đủ chặt. Sam tốt bụng hơn so với lời lẽ
của chú. “Ngươi bị làm sao vậy?” cậu hỏi. “Nếu
ngươi cứ cố trốn thoát thì ngươi sẽ phải chịu trói thôi;
thế nhưng bọn ta không muốn làm ngươi đau.”

“Nó làm bọn ta đau, nó làm bọn ta đau,” Gollum

rít lên. “Nó lạnh buốt, nó cắn! Bọn Tiên bện ra nỏ,
quỷ tha ma bắt chúng đi! Hobbit bẩn thỉu tàn ác! Đó
là vì ssao bon ta cố trốn, dĩ nhiên rồi, bảo bối à. Bọn
ta đã đoán chúng là Hobbit tàn ác. Chúng đi gặp bọn
Tiên, bọn Tiên hung tợn mắt ssáng. Cởi nó ra đi! Nó
làm bọn ta đau.”

“Không, ta sẽ không cởi nó ra đâu,” Frodo nói,

“trừ khi” - cậu ngừng lại suy nghĩ một lát - “trừ khi
ngươi nói ra lời hứa nào có thể khiến ta tin tưởng
được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.