CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 419

khắp người gã, như thể lời lẽ ấy đã lay động tận
xương gã trong sợ hãi. “Sméagol sẽ thề không bao
giờ, không bao giờ, để Hắn có được nó. Không bao
giờ! Sméagol sẽ bảo vệ nó. Nhưng gã phải thề trên
Bảo Bối.”

“Không! Không thề trên nó,” Frodo vừa nói vừa

nhìn xuống gã với vẻ thương hại lạnh lùng. “Ngươi
chỉ muốn được nhìn và chạm vào nó, nếu ngươi có cơ
hội, cho dù ngươi biết nó sẽ làm ngươi phát điên.
Không thề trên nó. Hãy thề có nó đi, nếu ngươi chịu.
Bởi ngươi biết nó ở đâu. Phải, ngươi biết, Sméagol.
Nó đang ở ngay trước mặt ngươi đấy.”

Trong giây lát Sam cảm thấy cậu chủ của chú đã

lớn lên còn Gollum thì lại teo nhỏ lại: một hình bóng
lạnh lùng và cao lớn, một vị chúa dũng mãnh giấu
vầng hào quang sau mây xám, còn dưới chân là một
con chó nhỏ đang rên rỉ. Song cả hai lại khá tương
đồng chứ không hề xa lạ: họ có thể đọc thấu tâm trí
nhau. Gollum vươn người ra túm lấy Frodo, xun xoe
trên hai đầu gối gã.

“Ngồi xuống nào! Ngồi xuống!” Frodo nói. “Giờ

hãy nói lời hứa ra đi!”

“Bọn tôi xin hứa, phải tôi xin hứa!” Gollum nói.

“Tôi sẽ phục vụ chủ nhân của Bảo Bối. Chủ nhân tốt
lắm, Sméagol tốt lắm, gollum, gollum!” Đột nhiên gã
òa khóc nức nở rồi lại cúi xuống cắn mắt cá chân.

“Cởi sợi thừng ra, Sam!” Frodo nói.

Sam vâng lời một cách bất đắc dĩ. Ngay lập tức

Gollum đứng lên rồi nhảy nhót khắp xung quanh, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.