CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 429

“Tôi không biết,” Sam trả lời. “Tôi đoán là đã quá

hoàng hôn. Và gã đã biến đi rồi. Nói là gã đói.”

“Đừng lo!” Frodo nói. “Mà có lo cũng chẳng ích

gì. Thế nhưng gã sẽ quay lại, rồi cậu sẽ thấy. Lời hứa
sẽ còn ràng buộc được trong ít lâu. Và dù thế nào thì
gã cùng không bỏ Bảo Bối của gã mà đi đâu.”

Frodo chẳng câu nệ gì nhiều khi biết rằng họ đã

ngủ như chết suốt hàng giờ liền cùng với Gollum, mà
lại là một tên Gollum vô cùng đói khát, được thả rông
ngay bên cạnh. “Đừng nghĩ đến mấy cái tên nặng nề
của bõ già cậu nữa,” cậu nói. “Cậu mệt lử rồi, và tình
hình cuối cùng vẫn tốt đẹp: giờ hai ta đều đã được
nghỉ ngơi. Và một con đường khó khăn đang đợi ta
phía trước, con đường tồi tệ hơn tất thảy.”

“Còn về thức ăn,” Sam nói. “Chúng ta sẽ làm

công việc này mất bao lâu? Và khi xong việc, chúng
ta sẽ phải làm gì sau đó? Thứ bánh mì đi đường này
giúp cậu vững chân một cách tuyệt vời, cho dù nó
không thỏa mãn ruột rà cho lắm, như cậu có thể nói:
tôi có cảm giác như vậy, dù không hề có ý báng bổ
những người làm ra nó. Thế nhưng cậu vẫn phải ăn
mỗi ngày một chút, mà nó thì chẳng nở ra được. Tôi
đoán rằng chúng ta có đủ để duy trì, xem nào, trong
ba tuần hoặc khoảng như vậy, và cậu nhớ cho là thời
gian đó chúng ta vẫn phải thắt lưng buộc bụng.
Chúng ta đã hơi thả cửa với nó từ bấy đến nay rồi.”

“Tôi không biết còn bao lâu nữa chúng ta mới tới

được - tới được điểm kết thúc,” Frodo nói. “Chúng ta
đã bị kẹt lại khổ sở ở vùng đồi. Nhưng Samwise
Gamgee, chàng Hobbit thân mến của tôi - Sam chàng
Hobbit thân nhất của tôi, thực vậy, bạn tốt nhất trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.